TruyenSexVIP.net > Truyện dâm hiệp > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 67
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

– Được, tiểu đệ cùng Tống đại ca cải trang hướng về Cô Tô, Trương Khang Niên, Triệu Tề Hiền?

Vi Tiểu Bảo ngẩng đầu hô to.

– Có ty chức, Vi tước gia có gì phân phó?

Hai người nghe tiếng Vi Tiểu Bảo hô hoán, liền đẩy cửa đi vào cười nịnh nói.

– Các ngươi tìm một người giả trang cho giống ta, gióng trống khua chiêng, như thường lệ đi về phía bắc, ta cùng Tống đại ca có việc cần đi đến Cô Tô một chuyến.

Vi Tiểu Bảo lấy ra ngân phiếu, phân ra cho hai người:

– Phân chia cho mọi người, lần này rất nguy hiểm, tất cả đều phải cẩn thận.

– Có Vi tước gia lo lắng cho thuộc hạ, chúng tôi tám đời tu luyện phúc khí a.

Triệu Tề Hiền cười hắc hắc nói.

– Được rồi được rồi, đừng nịnh hót nữa, các ngươi chuẩn bị lên đường đi.

Vi Tiểu Bảo phất phất tay cho hai người ra ngoài.

Nhìn thấy hai người ra khỏi đóng cửa phòng lại, Tống Thanh Thư đột nhiên kêu lên:

– À… Vi huynh đệ, lần này chúng ta xuất phát bí mật, nếu như mang theo a đầu kia, thì quá vướng bận…

Tống Thanh Thư chưa nói hết, Vi Tiểu Bảo nhìn hắn như là quái vật chen ngang:

– Tống đại ca, một đại mỹ nhân hoa nhường nguyệt thẹn như thế, đại ca cũng cũng cam lòng giết sao?

Thấy gã hiểu lầm ý của mình, Tống Thanh Thư xạm mặt lại nói:

– Ý của ta là hay là thả a đầu đó ra…

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm: “Dọc theo đường đi chỉ có hắn và mình, thì cũng rất là khô khan vô vị…”

Vì thế liền nói:

– Chúng ta đi chuyến này là che dấu tai mắt của người, Kim Xà doanh biết trong sứ đoàn của chúng ta chẳng có cô nương nào đi theo cả, bây giờ chúng ta mang theo a đầu kia, lại càng có thể ẩn dấu được thân phận, với lại nếu như trong lúc bị nguy cấp, nếu chúng ta không chống đỡ được, thì còn có thể nắm lấy a đầu kia ra làm con tin, Viên Thừa Chí thường nói với mọi người là lấy nhân nghĩa làm đầu, nếu như mặc kệ đứng nhìn một tội nữ tử vô nhân bị chết, chắc chắn là uy vọng sẽ bị tổn thất lớn…

Tống Thanh Thư ngoài ý muốn nhìn hắn, trước đây hắn cho rằng Vi Tiểu Bảo chỉ là giỏi là nịnh nọt cùng với vận khí gặp may, qua lần gặp mặt này thì thấy rỏ Vi Tiểu Bảo không có đơn giản, tư duy xoay chuyển nhanh chóng, thôn minh tài giỏi hơn người thường rất nhiều.

– Ưm… vậy thì cứ theo ý tứ của Vi huynh đệ, chúng ta sẽ dẫn a đầu đó đi theo.

Tống Thanh Thư thấy hắn nói cũng có lý, bây giờ hắn đang dựa vào Vi Tiểu Bảo để đầu cơ kiếm lợi, chính mình cũng không thể để có nửa điểm sơ xuất làm cho gã nghi ngờ.

Trở về phòng của mình, Tống Thanh Thư vừa định đến giường giải huyệt đạo cho Thủy Sinh, thì khóe miệng đối phương lộ ra nụ cười giả dối, trong nháy mắt bàn tay nhỏ dài duỗi đến, điểm ngay mấy đại huyệt của Tống Thanh Thư.

– Um… huyệt đạo của ngươi, ai đã giải?

Chuyện xảy ra quá bất ngờ, Tống Thanh Thư đang suy tư về vấn đế khác, nên không phát hiện ra được Thủy Sinh chỉ là làm bộ nằm yên ở trên giường mà thôi.

– Hừ!

Thủy Sinh nhăn lại mũi ngọc tinh xảo, lập tức từ trên giường nhảy xuống, đắc ý nói:

– Công phu điểm huyệt của mấy tên chó săn quá kém cỏi, bổn tiểu thư võ công cao cường, đường nhiên là tự mình giải huyệt a.

Tống Thanh Thư thấy tình thế không ổn, gượng gạo cười:

– Này Thủy tiểu thư, nếu ngươi đã thoát hiểm, xin mời cứ tự tiện rời đi, nếu như chần chừ bị người phát hiện thì khó mà thoát thân được đấy.

– Bổn tiểu thư tại sao phải đi?

Thủy Sinh oại phòng đến bên cạnh bàn ngồi xuống, cũng bắt chước giống như Tống Thanh Thư vừa rồi rót một chén nước chè xanh uống, vừa mới đưa vào miệng đột nhiên nhớ tới cái chén mới vừa rồi bị Tống Thanh Thư uống qua, nên vội vã phì phì… phun ra ngoài.

– Tại sao cô nương không tẩu thoát ngay đi?

Lần này đến phiên Tống Thanh Thư không nghĩ ra…

Thủy Sinh đương nhiên sẽ không nói đến chuyện khi nàng tự giải khai được huyệt đạo liền dự định tẩu thoát ngay, có điều mới vừa đi vài bước thì phát hiện đâu đâu cũng có quân binh, dựa vào công phu mèo quào của nàng, thì làm sao chạy thoát được? Không thể làm gì khác hơn là quay trở về phòng tìm cách, chưa biết làm sao thì nghe tiếng thị vệ chào hỏi Tống Thanh Thư, linh cơ lóe lên, quay trở về an vị trên giường, làm bộ nằm im không nhúc nhích như cũ.

Thấy Tống Thanh Thư quái lạ nhìn mình chằm chằm, Thủy Sinh lại nghĩ đến dáng dấp đáng ghét của hắn trước đây, cơn tức giận trỗi dậy duỗi ra bàn chân vừa đá hắn vừa mắng:

– Hừ… ta đánh chết tên dâm tặc vừa rồi bắt nạt ta…

– Thủy cô nương, cứ mở miệng gọi ta là dâm tặc, nếu như lời này truyền ra bên ngoài, ta thì thật ra không có gì, nhưng mọi người sẽ nghĩ như thế nào về sự trong sạch của cô nương?

Tống Thanh Thư nghiêm nghị nói.

– Đồ con rùa đen, đại hỗn đản, tất cà là do ngươi gây ra…

Thủy Sinh sững sờ, nghe hắn nói cũng có đạo lý, càng giận dữ không chỗ phát tiết, sử dụng cả tay chân đánh trên người của Tống Thanh Thư.

Tuy rằng bị một mỹ nhân như hoa như ngọc dùng quyền đối mặt, sự hưởng thụ nhiều hơn là bị đánh đau, thế nhưng Tống Thanh Thư cũng không muốn cả người lưu lại dấu ấn bị quyền đánh trúng, bị như vậy thì ngày mai làm sao gặp người đây?

Tống Thanh Thư chuyển động ý nghĩ, tằng hắng một cái:

– Cô nương đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, ta là cao thủ có khả năng di hình đổi huyệt, ngươi cứ tiếp tục đánh như thế này, nói không chắc huyệt đạo của ta có thể sẽ tự giải ra đấy.

Thủy Sinh quả nhiên bị hắn doạ dẫm, vội vã ngừng tay, trong lòng cả kinh:

“Nếu như hắn thật sự giải được huyệt đạo thì nguy…”

Càng nghĩ càng không yên lòng, lại điểm thêm trên đùi hắn mấy huyệt đạo, sau đó đứng dậy tìm ở trong phòng sợi dây đem hắn trói lại.

Xoay quay tìm kiếm cũng không tìm được cái gì để trói, nàng ngồi trở lại trên giường, đột nhiên ánh mắt sáng ngời, xoay người bắt đầu cỡi ra đại lưng của mình.

– Chẳng lẽ cô nương muốn thân thể của ta sao?

Tống Thanh Thư làm ra dáng vẻ run rẩy nói tiếp:

– Ưm… um… đây là lần đầu tiên của ta đấy?

– Phì…

Thủy Sinh tuy rằng không hiểu lắm hắn nói có ý gì, nhưng trong lòng biết là hắn không phải nói cái gì tốt, hung dữ lườm hắn:

– Ngươi còn nói loạn, ta liền cởi ra đôi ủng nhét vào trong miệng ngươi.

– Ủng của ta thì rất hôi, nhưng nếu như mỹ nhân chịu đem chính đôi ủng của mình cởi ra nhét vào trong miệng, ta bảo đảm tuyệt đối không nói nữa.

Tống Thanh Thư đôi mắt gian xảo nhìn chằm chằm Thủy Sinh rất điêu ngoa.

– Buồn nôn, vô liêm sỉ…

Thủy Sinh tức giận đến cả người run, vội vã cởi xuống đai lưng đem hai tay hắn trói đến sau lưng, cuối cùng mang đầu đầu giường quấn chặt thêm hai vòng.

– Hừm… thơm quá.

Lúc Thủy Sinh buộc chặt hắn, những sợi tóc khó tránh khỏi phất phơ ngang qua khuôn mặt Tống Thanh Thư, Tống Thanh Thư là như say sưa ngửi vào khen ngợi.

Thấy Tống Thanh Thư đã bị trói lại, còn bị chính mình điểm huyệt đạo, Thủy Sinh yên lòng, quay đầu lại oán hận nhìn hắn:

– Ngươi còn ăn nói lung tung, ta sẽ nhét đôi ủng vào miệng thật đấy!

– Được, không nói nữa… không nói!

Tống Thanh Thư vội vã ra dáng đã nghe lời nàng.

Thủy Sinh hài lòng vỗ vỗ tay phủi bụi, suốt ngày hôm nay tâm trí căng thẳng mệt mỏi, mãi đến tận bây giờ tâm tình mới thả lỏng ra thì cơn buồn ngủ ập đến, quay đầu lại nhìn Tống Thanh Thư một lần nữa, mới tính trước tiên nghỉ ngơi dưỡng sức một chút, chờ trời rạng sáng, lúc ấy là đám quân thị vệ buồn ngủ nhất thì tìm cách chạy đi.

Tống Thanh Thư thấy nàng cởi đôi ủng, ở trên giường thu dọn tấm chăn, sắc mặt kỳ bí nói:

– Mỹ nhân… mây đen gió lớn, hãy cẩn thận coi chừng nằm lộn giường, đây chính là gian phòng của ta đấy…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229
Thông tin truyện
Tên truyệnCao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật15-11-2022 22:22:55
Truyện ngẫu nhiên
Gieo trộm (Update phần 9)
Hằng hồi xuân (Update phần 2)