TruyenSexVIP.net > Truyện dâm hiệp > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 227
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Tống Thanh Thư được hộ tống quay về Dịch Phương quán, vừa xuống xe ngựa, thì có một tên ngự tiền thị vệ bước đến chào đón, rồi lặng lẽ nói:

– Tống đại nhân, vừa rồi có một nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần tới tìm đại nhân.

– Nữ nhân xinh đẹp?

Tống Thanh Thư ánh mắt hơi mở, mơ hồ nghe không rõ nói.

– Nàng có báo tính danh không?

Thị vệ cung kính đáp:

– Không có, nàng đến trên thân người trải qua cải trang, tựa hồ là muốn che giấu dấu vết, huynh đệ thuộc hạ cảm thấy nàng chắc có chuyện quan trọng muốn gặp đại nhân, nên tự chủ trương đưa nàng ẩn thân trong tửu điếm, chính là đang ở bên trong chờ đại nhân.

– Chẳng lẽ là Hạ Thanh Thanh?

Tống Thanh Thư vui mừng quá đỗi, loạng choạng đẩy ra thị vệ thất tha thất thểu đi vào.

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: https://truyensexvip.net

Tống Thanh Thư vừa đi được có vài bước, dưới chân chuếnh choáng tự vấp ngã xuống mặt đất, may mắn là tên thị vệ đi bên cạnh nhanh tay tay đỡ lấy hắn kịp, chỉ là sau khi lăn qua lăn lại, cảm giác cơn say càng dâng cao lên, Tống Thanh Thư cứ vậy mà ngủ mê thật say.

– Giờ làm làm sao bây giờ?

Trương Khang Niên, Triệu Tề Hiền mắt to nhìn đôi đôi mắt nhỏ, chân tay luống cuống.

– Trước cứ đem đại nhân đỡ vào phòng lên giường nghỉ ngơi đi…

Cuối cùng hai người bọn họ liền dìu hắn hướng phòng ngủ đỡ đi.

Thật vất vả mới đem Tống Thanh Thư để nằm trên giường, đột nhiên Trương Khang Niên nghe tiếng bước chân, vội vàng quay đầu lại quát:

– Là ai?

Triệu Tề Hiền cũng sợ hãi cả kinh, vội vàng rút đao ra cảnh giác nhìn vào chỗ bóng tối nơi hẻo lánh.

– Tống công tử làm sao vậy?

Lúc này từ trong góc một giọng nói nhu nhược nữ nhân vang lên.

Nghe được tiếng nói này, Trương Khang Niên, Triệu Tề Hiền hai người mới trầm tĩnh lại, thanh âm nữ nhân ôn nhu như vậy, dù cho không phải là thiên kim tiểu thư, cũng sẽ không phải là phỉ nhân thích khách gì đó…

Mượn ánh đèn nến nhìn qua, bước vào bên cạnh cái ghế, đứng đấy một thiếu phụ hàm xúc ôn nhu uyển chuyển, toàn thân khoác một cái áo choàng trắng như tuyết, sắc mặc dù có mỏi mệt, nhưng cũng khó dấu được dung nhan tinh xảo vũ mị.

Trương Khang Niên sững sờ:

– Phu nhân… là?

Nam Lan trong lòng suy nghĩ:

“Nếu như ta nói là có chuyện cầu kiến Tống Thanh Thư, bọn họ nói không chừng sẽ đuổi đi, chi bằng hù dọa bọn họ…”

Trong thời gian vừa qua, Nam Lan bị các tiểu quan nha môn xua đuổi khi có việc cầu kiến, cho nên trong lòng luôn có đề phòng.

– Ta là bằng hữu của Tống Thanh Thư, hắn có phải hay là đã… uống rượu bị say rồi?

Nghe thấy được khắp phòng toàn là mùi rượu, đôi mi thành tú của Nam Lan nhíu lại.

– Phu nhân là bằng hữu của Tông đại nhân à?

Trương Khang Niên, Triệu Tề Hiền quỷ dị liếc nhìn nhau, lập tức dồn dập nịnh nọt mỉm cười.

– Đã hiểu… đã hiểu…

Trong lòng bọn chúng rộn ràng suy nghĩ:

“Đêm hôm khuya khoắt, một nữ nhân đến phòng ngủ của Tống đại nhân, hai người quan hệ như thế nào không cần nói thì cũng biết? Vừa nhìn qua nữ nhân này búi tóc, tựa hồ đó là một nữ nhân đã có trượng phu, Tống đại nhân rõ ràng cũng thích dạng thiếu phụ như thế này, bất quá nữ nhân này quá xinh đẹp, cũng rất khó cho nam nhân nhìn thấy mà không động tâm, Tống đại nhân thật sự là tốt phúc khí…”

– Các ngươi chuẩn bị nước ấm cùng khăn mặt mang đến đây, việc còn lại giao cho ta…

Nam Lan đem cái áo choàng ngoài cởi ra phủ ở trên mặt ghế, bước nhanh tới, vung lên ống tay áo, lộ ra hai cánh tay trắng noãn, Trương Khang Niên, Triệu Tề Hiền vừa nhìn thấy đã nuốt nước bọt.

– Vâng… vâng…

Thấy nàng giống như nữ chủ nhân ra lệnh, Trương Khang Niên, Triệu Tề Hiền cũng không thấy khó chịu, ngược lại còn cảm thấy đó là đương nhiên, vội vàng thối lui ra ngoài phòng, thu xếp vật dụng mà Nam Lan dặn dò…

– Trương Khang Niên, ngươi có thấy làm da của phu nhân đó không? Quả thực quá non mềm như có thể chỉ cần bóp nhẹ là nước chảy ra vậy.

Khi đi ra không hẳn bên ngoài, Triệu Tề Hiền dùng bả vai hích Trương Khang Niên bên cạnh nói.

– Đừng có nói lớn, bộ không muốn sống nữa hả, đây chính là nữ nhân của Tống đại nhân… Bất quá đúng là bầu ngực thì vun tròn nhô cao thật to, cái mông lớn vểnh lên, vưu vật của nhân gian a.

Trương Khang Niên nháy mắt nói, hai gã cùng nở nụ cười gian.

Tiếp nhận chậu nước ấm, khăn lau từ trong tay tên thị vệ, Nam Lan đem cửa phòng đóng lại, vừa rồi nàng cũng chú ý tới trong ánh mắt hai người kia có phần hèn mọn bỉ ổi, đương nhiên cũng biết bọn chúng đã hiểu lầm mình cùng Tống Thanh Thư có quan hệ, nàng đếm khuya như vậy tìm đến gặp Tống Thanh Thư cũng hoàn toàn là vì bất đắc dĩ.

Đêm nay nàng dò thăm được một tin tức, phu quân của mình hôm nay bị tra khảo cực kỳ tàn ác, cái mạng xem như mất đi hơn phân nửa, trong lòng nàng vô cùng lo lắng, vội vàng chạy đến tử điếm Thành Tây, thì phát hiện đoàn người của Tống Thanh Thư đã người đi nhà trống.

Sau khi nghe ngóng, mới biết được hắn đã dùng thân phận Khâm sai đại thần đến ngụ ở Dịch Phương quán, nên mới vội vàng lại chạy tới đây.

Bởi vì lo lắng người quen trong chốn quan trường nhận ra, Nam Lan dùng áo choàng cải trang che kín cả người, gặp phải thị vệ của Tống Thanh Thư lưu lại tại Dịch Phương quán cũng là người lanh lẹ, thấy nàng dung nhan diễm lệ, lại nghe nàng nói muốn tìm Tống đại nhân, liền đưa nàng đi vào bên trong chờ.

– Tống công tử… Tống công tử?

Nam Lan nhẹ nhàng lắc lắc bả vai Tống Thanh Thư, nào ngờ hắn chỉ lẩm bẩm vài câu, cũng không có động tĩnh gì.

– Ai…

Nam Lan thở dài một hơi, nàng đêm bằng bất cứ giá nào cũng phải nghĩ đến biện pháp làm hắn thức tỉnh, bằng không thì đến lúc ngày mai, chỉ sợ tính mạng của phu quân mình bảo vệ không giữ được.

Vắt khô khăn mặt, Nam Lan tỉ mỉ lau sạch sẽ khóe miệng của hắn, sau đó một lần nữa, liên tục chà lau trán, mặt, cổ…

Nước ấm làm cho Tống Thanh Thư cuối cùng cũng hơi tỉnh lại, Nam Lan vươn tay ra khẽ đẩy, trong miệng kêu:

– Tống công tử… Tống công tử tỉnh lại đi… cầu van ngươi, ta thật sự không cách nào nữa, vốn ta đã quyết định đi tìm gặp thế tử Phúc Khang An rồi, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định hy vọng may ra ngươi có thể giúp được gì không… nào ngờ ngươi lại…

Nói qua Nam Lan đau buồn, hai vai làm rung rung, bắt đầu khóc thút thít.

Nước mắt tràn mi từng giọt, từng giọt rơi xuống trên mặt Tống Thanh Thư, da mặt Tống Thanh Thư giật lên vài cái, mở hai mắt mông lung ra.

Không biết có phải là do say rượu hay không, Tống Thanh Thư mấy lần nhướng mắt, vẫn nhìn không rõ lắm hình dáng nữ nhân trước mắt, chỉ có thể mờ ảo nhận ra là một nữ nhân cực kỳ mỹ mạo.

– Viên phu nhân… có phải là phu nhân?

Vừa rồi trong mơ mơ hồ hồ, cảm nhận được có người săn sóc lau trên mặt, giờ thì bên giường thương tâm nức nở, Tống Thanh Thư trong vô thức đem Điền phu nhân hóa thành là Viên phu nhân…

– Tống công tử, ngươi đã tỉnh?

Gặp hắn dường như hơi tỉnh lại, Nam Lan vừa lau nước mắt, vừa cao hứng lên…

– Viên phu nhân… xem ra phu nhân… quả nhiên không quên được, lén lút đến đây tìm tại hạ.

Tống Thanh Thư một tay nắm lấy bàn tay Nam Lan cây, trong miệng mơ màng nói.

“Thì ra Viên phu nhân là người trong lòng của Tống công tử?”

Nam Lan một hồi kinh ngạc, vội vàng muốn rút tay, một bên giải thích nói.

– Tống công tử, ngươi nhận lầm người, ta không phải là Viên phu nhân, ta là Điền phu nhân…

Nam Lan nói ra.

Cảm giác được nàng có ý muốn tay rút về, Tống Thanh Thư cầm lại thật chặt:

– Viên phu nhân… đừng có rời xa tại hạ, lần này phu nhân nói cái gì thì tại hạ cũng sẽ không buông tay, ha ha… bàn tay của Viên phu nhân thật là trơn mềm a…

Lòng bàn tay truyền đến nhè nhẹ hơi ấm, làm cho Nam Lan liền nổi giận, thế nhưng tay của Tống Thanh Thư như là xiềng sắt, Nam Lan dù sử dụng ra toàn bộ khí lực thì cả người cũng không thể mảy may nhúc nhích.

– Viên phu nhân đừng có làm cái gì Trắc phúc tấn nữa, lão dâm côn Hoằng Lịch, làm gì mà có bổn sự kia giúp phu nhân báo thù, phải tin tưởng tại hạ, tại hạ… nhất định sẽ giúp phu nhân báo thù.

Lời nói tiếp theo của Tống Thanh Thư làm cho Nam Lan cứng đờ, nàng không thể ức chế trong lòng phát run lên.

Trắc phúc tấn? Viên phu nhân đã trở thành Trắc phúc tấn? Hoằng Lịch? Chẳng lẽ Tống Thanh Thư cùng Trắc phúc tấn của Vương gia cấu kết, Nam Lan lập tức lâm vào vô cùng sợ hãi, tự mình biết một thiên đại bí mật như vậy, nếu không bị Tống Thanh Thư diệt khẩu thì cũng là Bảo Thân Vương diệt khẩu, toàn thân nàng thoáng cái tê liệt xuống.

Tống Thanh Thư trong lúc này cảm thấy từ chóp mũi truyền đến hương thơm thân thể của nữ nhân, một cánh tay cũng tựa hồ va chạm vào một nơi mềm mại khác trên thân thể, lập tức dục niệm bốc lên, liền bất ngờ đem nàng kéo đến trong ngực, xoay người nằm đè lên trên, há miệng hôn lên trên mặt nàng rồi nói:

– Viên phu nhân… trước kia tại hạ đối xử với Viên phu nhân thật tốt, kết quả là Viên phu nhân lại rời xe tại hạ, từ nay về sau tại hạ sẽ không bao giờ nhân nhượng nữa.

Nam Lan dốc sức liều mạng né tránh, nghe được hắn nói, vừa bực mình vừa buồn cười:

– Tống công tử… nhận lầm người rồi… ta không phải là Viên phu nhân của ngươi.

– Làm sao có thể như vậy chứ… ngày đó ngoại trừ một bước cuối cùng, chúng ta sẽ trở thành phu phụ rồi, đêm nay tại hạ muốn đền bù tiếc nuối ngày đó.

Tống Thanh Thư nói xong liền đem đầu để trên ngực nàng, cảm thấy xông vào mũi mùi hương làm cho mê say.

“Lại nghe đến một bí mật không nên nghe…”

Nam Lan trong lòng ai thán, thấy động tác của hắn, mắc cỡ đỏ bừng khuôn mặt, trong lòng tức giận, liền cắn trên mặt hắn một cái.

– Ai ui…

Tống Thanh Thư kêu đau lên.

– Viên phu nhân… sao lại cắn tại hạ…

– Hừ… ta đã nói không phải là Viên phu nhân rồi!

Nam Lan ghé vào lỗ tai hắn gào to lên.

– Vậy đây là ai?

Tống Thanh Thư nghe xong, sau đó liền giật mình sửng sốt, đình chỉ lại động tác tựa như đã tỉnh cơn say, hắn ngẩng đầu lên quan sát khuôn mặt nữ nhân trước mắt.

– Ta là Điền phu nhân.

Nam Lan bị hắn áp chế đè nặng, không được tự nhiên, cảm nhận được hơi thở nhiệt khí của hắn, vội quay đầu đi, đem mặt nghiêng qua một bên.

– Điền phu nhân là ai?

Tống Thanh Thư ánh mắt ngơ ngác…

– Ta là thê tử của Điền Quy Nông! Chính là Nam Lan…

Nam Lan cắn môi dưới, quay đầu hung dữ trừng mắt nhìn trước mắt nam nhân liếc, thật không biết hắn là thực si hay là giả điên.

– Nam Lan? Um… tại hạ nhớ ra rồi… da trắng, một thiếu phụ dung nhan mỹ miều tuyệt đẹp, eo thon chân dài đầy đặn, um… chẳng lẽ là tại hạ đang nằm mộng người mà mình vừa gặp đã luôn mơ ước…

Hắn kinh ngạc nhìn nữ nhân đang nằm dưới thân mình, cười ngây ngô nói.

– Ngươi không phải đang nằm mơ!

Nghe được hắn rõ ràng đánh giá như vậy, Nam Lan nhanh giận điên lên, vốn nàng cho hắn là một chính nhân quân tử, thì ra cũng đang âm thầm có chủ ý với mình.

Cùng hắn đối mặt, Nam Lan không chống cự nổi ánh mắt xâm lược của hắn, liền chuyển dời mắt mình qua nơi khác.

– Ha… ha… chỉ mong giấc mộng đẹp như thế đến với tại hạ mỗi ngày.

Tống Thanh Thư lại cúi đầu tại khuôn mặt nàng hôn lên một cái, trong nháy mắt Hoan Hỉ Thiền Pháp tự động lưu chuyển trong thân thể hắn, chung quanh bỗng nhiên một mùi xạ hương đậm đặc khí tức cương dương của hắn, hàm râu của hắn phớt qua trên mặt, ngửi vào Điền phu nhân cảm thấy thân thể mình chợt bủn rủn một cách kỳ là, bên dưới âm hộ của mình từ từ khởi động một làn nhiệt lưu, trong tích tắc tự nhiên thậm chí có một tâm tình xúc động không muốn chống cự, buông ra thể xác và tinh thần mặc cho hắn chà đạp trên thân thể, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy thẹn, khiến cho nàng phục hồi tinh thần lại, tỉnh táo nói:

– Tống công tử… ta biết rõ ngươi đã tỉnh say rồi…

– Um… vậy mà cũng bị Điền phu nhân nhìn ra…

Thần sắc Tống Thanh Thư đang mê mang, ánh mắt lập tức rõ ràng lộ ra thần sắc tươi tỉnh.

– Vậy ngươi còn chưa leo xuống.

Nam Lan thấy mình bị thân thể của hắn ép tới cơ hồ không thở nổi rồi.

– Nhưng tại hạ không nỡ buông tay ra…

Tống Thanh Thư lắc đầu.

– Ngươi…

Điền phu nhân căm tức nhìn hắn.

– Trở lại vấn đề chính, tuy rằng lúc đầu thì tại hạ vô tâm, có điều sau đó khi tỉnh lại thì đó là cố tình động tay động chân với phu nhân, có phải giờ thì phu nhân đã không còn tin tưởng tại hạ?

Tống Thanh Thư vẻ mặt trầm tĩnh lại, nhẹ giọng hỏi.

– Đó là đương nhiên, ta vốn tưởng rằng Tống công tử là người tốt, không ngờ ngươi cũng chẳng khác gì với những nam nhân khác, nói cho cùng đều là mơ ước đến thân thể của ta…

Điền phu nhân trong giọng nói lúc này thật lãnh đạm, thời gian vừa qua nàng cảm thấy thực sự là lĩnh hội đầy đủ khuôn mặt xấu xa của thế nhân.

– Nam nhân bằng bản lĩnh chinh phục nữ nhân, nữ nhân dùng dung mạo để lấy lòng nam nhân, vốn cũng đâu là chuyện thiên kinh địa nghĩa gì, tại hạ có làm sai chỗ nào?

Tống Thanh Thư trả lời, cúi đầu nhìn nàng.

– Có phải là khuya nay Điền phu nhân có dự định đi tìm gặp thế tử Phúc Khang An?

– Không sai.

Điền phu nhân cố nén nước mắt bên trong.

– Đó cũng là giao dịch, cùng với ai giao dịch cũng vậy, nếu giao dịch này chuyển qua trên người của tại hạ thì phu nhân thấy có được không?

Tống Thanh Thư thả ra hai tay nàng, đầu ngón tay hắn lướt dọc theo đôi lông mày của nàng nhẹ nhàng lướt qua, nhưng trong lòng hắn đang oán hận, nếu Điền phu nhân giao dịch với những nam nhân khác thì cũng thôi, nhưng với nam nhân thân thích của Bảo thân vương thì tuyệt đối không được!

Điền phu nhân thu hồi hai tay lại, nhẹ nhàng thở dài:

– Được!

– Yên tâm… tại hạ sẽ giúp phu nhân cứu ra trượng phu của mình.

Tống Thanh Thư cởi ra mấy nút thắt áo của nàng, Điền phu nhân lần này không có né tránh, nhìn chằm chằm hai mắt của hắn, gật đầu nói:

– Ta tin tưởng ngươi một lần…

Tống Thanh Thư nhoẻn miệng cười, đưa tay tiến vào bên trong cái yếm, khi những đầu ngón tay của hắn vừa chạm đến chân bầu vú thì hơi thở của Điền phu nhân liền gấp gáp lên.

– Sau này Tống công tử sẽ không nhắc tới chuyện đêm nay.

Điền phu nhân một tay giữ lại được bàn tay khác của hắn đã lướt qua vùng bụng nàng, vừa chạm đến thảm lông gò mu âm hộ, ngăn cản những đầu ngón tay tiếp tục mò xuống dưới, hai gò má nàng ửng đỏ.

– Tại hạ lại không phải kẻ ngốc…

Tống Thanh Thư mỉm cười, Điền phu nhân như là nhận mệnh nhắm chặt hai mắt lại, đôi lông mi thật dài nhẹ nhàng run rẩy, biểu hiện nội tâm của nàng vô cùng lo lắng không giống như bên ngoài biểu hiện ra bình tĩnh như vậy.

Tống Thanh Thư thỏa mãn, tìm tòi đến bên hông nàng, cầm sợi dây tơ thắt hình con bướm, nhẹ nhàng kéo một cái, liền mở ra áo váy của nàng, không chút do dự ném xuống trên đất…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229
Thông tin truyện
Tên truyệnCao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật15-11-2022 22:22:55
Truyện ngẫu nhiên
Dì út Hằng (Update phần 9)
Cà phê nữ hoàng (Update phần 5)
Người vợ đa tình (Update phần 3)
Đêm hoan lạc (Update phần 10)
Má vợ (Update phần 22) - Why Not Me