TruyenSexVIP.net > Truyện dâm hiệp > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 206
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

– Tống đại ca…

Nhìn thấy hắn, Chung Linh vui mừng kêu lên.

Khúc Phi Yên thì phản ứng đỡ hơn một chút, đến bây giờ nàng còn đang suy nghĩ tại sao bỗng dưng tối hôm qua mình tại sao lại chủ động hiến thân cho hắn, nàng làm sao biết được, người tu luyện Hoan Lạc thiền pháp cả người sẽ tỏa ra dị hương, đối với nữ nhân có sức kích thích tính dục vô cùng mãnh liệt, uy lực cũng không thua kém gì “Âm Dương Hòa Hợp Tán”, tối hôm qua nàng ngửi qua mùi thơm này, phản ứng lên cơn động dục là điều bình thường.

– Chung Linh, Khúc Phi Yên… đa tạ đêm qua các muội hy sinh dự thuần khiết của thân thể cứu giúp ta.

Sau khi đàm luận cùng Liên Hoa Đại Sĩ, Tống Thanh Thư đã biết qua hung hiểm của mình đã trải qua trong tối hôm qua là cỡ nào.

– Tống đại ca, đừng có nói lời đa tạ với muội, đó là do muội cam tâm.

Chung Linh hai mắt đỏ ửng nói.

“Tiểu hồ ly này, đúng là có bản lĩnh câu dẫn nam nhân.”

Khúc Phi Yên nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu Chung Linh, đối với nam nhân thì có sức hấp dẫn sát thương đến bao nhiêu.

Đúng như dự đoán, Tống Thanh Thư đem Chung Linh ôm vào trong lòng:

– Chung Linh… ta sẽ cưới muội làm thê tử.

– Công tử đã có thê thất, vậy định để Chung Linh tỷ tỷ làm thiếp sao?

Khúc Phi Yên đôi mắt chuyển động, liền hỏi.

Tống Thanh Thư lúng túng nói:

– Um… các ngươi đều biết rồi sao…

Chung Linh ôn nhu nói:

– Lần trước lúc Tống đại ca có ý muốn đi đến Nga Mi, chúng ta đã biết được Tống đại ca chính là phu quân mất tích đã lâu của Chu Chỉ Nhược chưởng môn phái Nga Mi, mà không phải là do trùng tên trùng họ. Tống đại ca không cần phải phiền lòng, nếu Chu tỷ tỷ không muốn làm thê tử của Tông đại ca, thì hãy để cho muội thay thế, còn như nếu Chu tỷ tỷ nguyện ý làm thê tử của đại ca, thì muội làm thiếp, cũng không sao…

Khúc Phi Yên đứng bên cạnh nghe, được ứa ra giấm chua, gắt giọng nói:

– Nếu Chung Linh tỷ tỷ làm thiếp, như vậy muội chẳng lẽ làm nha hoàn.

– Yên tâm, ta sẽ không để cho các muội chịu oan ức, ai cũng sẽ trở thành thê tử của ta.

Tống Thanh Thư nắm tay Khúc Phi Yên cũng kéo lại gần, hào hùng vạn trượng nói.

Vậy mà hai nữ không chút nào vui mừng, trái lại dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn hắn:

– Tống đại ca nói gì vậy, trên đời này nam nhân chỉ có thể có một thê tử.

Tống Thanh Thư sững sờ…

– Công tử ngốc, nam nhân có thể có nhiều nữ nhân, nhưng thê tử chỉ có một, tất cả còn chỉ là làm thiếp mà thôi.

Khúc Phi Yên cái miệng nhỏ chu ra, rất là đáng yêu.

– Hừ… cùng lắm sau này ta sẽ làm Hoàng Đế, cho dù các muội không được làm hoàng hậu, thì cũng có thể làm quý phi…

Tống Thanh Thư cả giận nói.

– Thì quý phi cũng chỉ là thiếp…

Khúc Phi Yên cười duyên nói tiếp:

– Có điều làm quý phi dù sao cũng còn hơn làm cơ thiếp bình thường, Chung Linh tỷ tỷ, có phải đến lúc đó chúng ta phải gọi Tống đại ca là vạn tuế… vạn tuế… vạn vạn Tuế a?

Nói xong hai nữ liền cười rũ ra…

– Tống công tử hai tay ôm ấp đề huề, tọa hưởng tề nhân chi phúc, thật làm cho người hâm mộ.

Cười dài một tiếng, Cưu Ma Trí từ xa đi tới.

– Ha… ha… vậy Pháp Luân minh vương cũng tu luyện Hoan Lạc Thiện pháp đi, biết đâu sẽ tâm đắc lĩnh hội…

Tống Thanh Thư cười nói.

Cưu Ma Trí gượng cười nói:

– Từ xưa đến nay, người tu luyện Hoan Lạc thiền pháp phải có đại trí chi sĩ, lão tăng tu vi không đủ, nên vẫn không muốn tu luyện.

– Pháp Luân đến đây có phải là nhìn xem chúng ta luyện công phải không?

Khúc Phi Yên cùng Chung Linh xấu hổ ở trước mặt người ngoài, không tiện ngã vào trong lòng Tống Thanh Thư, bởi vậy không hẹn mà cùng tránh ra đứng thẳng người lên…

– Tống công tử trêu đùa, lão tăng đến đây trước là chúc cho công tử nội thương khỏi hẳn, đã vậy còn luyện được Thần Công vô thượng, hai là tiếp nhận trình Quốc Thư kết minh của tệ quốc đến với Hoàng đế quý quốc, kính mong công tử chuyển giao.

Cưu Ma Trí từ trong lồng ngực lấy ra một phong thư, đưa tới trong tay Tống Thanh Thư.

– Vâng…

Tống Thanh Thư nhận lấy, cũng không vội cất, mà lại hỏi:

– Chiến sự của quý quốc với Mông Cổ ra sao rồi?

– Công tử trên đường đến đây cũng thấy địa thế nơi đây hiểm trở, chỉ cần Thổ Phồn mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh phòng thủ vững như thành đồng, dù cho quân Mông Cổ cường thịnh đến đâu, cũng đừng hòng lấn chiếm được tấc đất nào, Quốc chủ vừa rồi bận đi thị sát tiền tuyến, do đó không có thiết yến khoản đãi công tử được, mong công tử thứ lỗi.

Cưu Ma Trí áy náy nói.

– Hà… Pháp Luân lo xa rồi, Tống mỗ phân rõ được chuyện nặng nhẹ mà.

Tống Thanh Thư lại nghĩ đến những tông phái mật tông khác, lo âu nói:

– Quốc chủ lã Pháp Luân đang lo lắng việc ở bên ngoài mà lơ là việc bên trong nội bộ, chỉ sợ các tông phái như Lạn Đà Tự, Kim Cương Tông, Chân Ngôn Tông sẽ cùng Mông Cổ trong ứng ngoài hợp, dẫn sói vào nhà thì nguy hiểm a…

– Công tử nói thật đúng, đây cũng là điều chúng ta đang lo lắng.

Cưu Ma Trí gật đầu nói.

– Ha ha, những việc này Tống mỗ không tiện làm thay, chắc phải tự Pháp Luân phải xử lý rồi.

Tống Thanh Thư đem quốc thư đưa cho Khúc Phi Yên, ra hiệu nàng cất giữ cẩn thận rồi nói tiếp:

– Quốc Sư yên tâm, Tống mỗ nhất định đem quốc thư đưa đến trong tay Hoàng thượng.

– Làm phiền Tống công tử.

Cưu Ma Trí gật đầu.

– Tại hạ thương thế gần như khỏi hẳn, dự định ngày mai sẽ khởi hành về nước sớm, đến lúc đó có thể không gặp Pháp Luân để Quốc Sư.

Tống Thanh Thư nói.

– Lão tang đã biết, nếu như vậy, lão tăng cũng không quấy rầy công tử nghỉ ngơi, xin cáo từ trước.

Cưu Ma Trí nhìn hai cô nương đứng bên cạnh Tống Thanh Thư mỉm cười kỳ quái, rồi nhẹ nhàng bước đi.

– Lão xú hòa thượng lúc rời đi lại nhìn chúng ta với ánh mắt thật kỳ lạ.

Chung Linh bĩu môi nói.

– Hừ… ta xem ra, lão ta không phải cái gì đắc đạo cao tăng, trong đầu lão đang nghĩ đến chuyện xấu xa.

Khúc Phi Yên cũng bị Pháp Luân nhìn có chút không tự nhiên, nàng lạnh lùng hừ nói.

– Hòa thượng cũng là nam nhân…

Tống Thanh Thư nắm tay hai nàng nói tiếp:

– Chắc là lão ta đang ước ao có được diễm phúc như ta, có được hai tiểu cô nương xinh đẹp khả ái như vậy.

Tống Thanh Thư cũng bén nhạy nhận ra được hai nàng ngượng ngùng không được tự nhiên, liền lôi kéo hai nàng ra ngoài:

– Đi, khó khăn lắm mới đến Thổ Phồn một chuyến, chúng ta ra ngoài đi dạo ngắm phong cảnh đi, chúng đến trong nội thành chơi một hồi.

Nhóm ba người ở trong thành dạo quanh nửa ngày, cảnh vật và con người xem ra đúng là có một phong vị khác với Trung thổ, bọn họ ba người trang phục nhân sĩ Trung nguyên, lúc đi trên đường cư dân nhìn bọn họ chỉ chỉ chỏ chỏ.

– Tống đại ca, muội có cảm giác bọn họ nhìn chúng ta thấy lạ giống như con khỉ vậy, hay là về thôi.

Chung Linh đến phía sau Tống Thanh Thư, kéo ống tay áo của hắn thấp giọng nói.

– Hừm, cũng đúng… chúng ta trở về đi thôi.

Tống Thanh Thư nắm tay nàng thấy thật là mềm mại, liền dự định quay về Ninh Mã Tự.

– Ô… các tiểu nương tử người Hán kia… để ca ca làm chủ đãi khách phương xa, dẫn các tiểu nương tử đi dạo xem những cảnh vật nổi danh trong thành nhé.

Ba người Tống Thanh Thư nghe tiếng, ngạc nhiên quay nhìn lại, thì thấy mặt sau một nam nhân vóc dáng dấp to béo đang đứng đối diện nhìn hai nàng cười khà khà, ăn mặc giàu sang phú quý, chung quanh gã còn có hơn mười tên thị vệ.

Tống Thanh Thư nhìn hai nàng cười khổ, rồi quay đầu hướng người kia ôm quyền thi lễ hỏi:

– Tại hạ là sứ giả Tống Thanh Thư của Đại Thanh, không biết các hạ là…

– Sứ giả Đại Thanh quốc? Chưa từng nghe nói…

Gã to béo hơi chần chừ, nhưng lúc nhìn thấy vóc dáng thân hình hai cô nương vú mông đều hiển hiện sự săn chắc của tuổi thanh xuân, thì gã cảm thấy bụng dưới bay lên một luồng lửa nóng:

– Ta hoài nghi các ngươi là người của quân Mông Cổ quốc phái tới làm gian tế, người đâu… bắt bọn chúng lại cho ta, mang về thẩm vấn…

Tống Thanh Thư quặm mặt lại, thấy thủ hạ của gã to béo võ công chỉ là loại cao thủ tầm thường, hắn muốn ra tay giáo huấn một trận, thì bên tai đột nhiên vang lên một giọng ôn nhu của nữ nhân:

– Tông Tán, ngươi lại ra ngoài bắt nạt bách tính nữa rồi.

Gã to béo kia trên mặt tỏ vẻ không cam lòng, nhưng cũng vội vã khom lưng chắp tay:

– Tông Tán bái kiến Mẫu hậu…

Tống Thanh Thư ngạc nhiên nhìn tới, thấy một chiếc xe kiệu ngựa đang đứng ở khu phụ cận, sau tấm rèm có một nữ nhân che mặt mở miệng nói:

– Tông Tán, Phụ vương ngươi ra tiền tuyến đốc chiến, dặn ta cố gắng quản giáo ngươi, không ngờ Phụ vương ngươi chân mới vừa đi, thì ngươi lại đi bắt nạt nam nhân, tròng ghẹo nữ nhân…

– Mẫu hậu hiểu lầm… Tông Tán chỉ là thấy mấy người này tựa hồ không quen thuộc địa hình trong thành, nên có ý muốn dẫn bọn họ tham quan một chút các cảnh vật trong thành, cũng không có ý gì khác…

Tông Tán biện bạch nói.

– Thật không?

Trong chiếc xe ngựa, nữ nhân kia quay đầu nhìn về phía nhóm Tống Thanh Thư, tựa hồ đang hỏi chuyện với bọn họ.

“Mẫu Hậu, Tông Tán? Chẳng lẽ đây là vương tử Tông Tán của Thổ Phồn?”

Tống Thanh Thư biết rõ đạo lý nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, vội vã trả lời:

– Đúng là Vương tử chỉ xuất phát từ lòng tốt mà thôi.

Trong xe ngựa nữ nhân thấy trên người bọn họ cách ăn mặc cùng với giọng nói thì có vẻ liền hưng phấn:

‘Xem y phục các vị, chắc hẳn là người của Trung nguyên? Không biết có phải mấy vị đến từ Tống quốc?

Ba người liếc mắt nhìn nhau, Tống Thanh Thư đành thành thật trả lời:

– Ba người chúng ta… một người tới tự Đại Lý, còn hai người thì đến từ Thanh quốc.

– À… thì ra là vậy…

Trong xe ngựa nữ nhân kia khó nén vẻ thất vọng, từ tốn nói:

– Gần nhất Thổ Phồn không có bình yên lắm, các vị nếu muốn vô sự, hay là sớm ngày quay về Trung Nguyên đi… chúng ta đi thôi.

Nghe được lời nàng, phu xe điều khiển xe ngựa, chậm rãi rời đi.

Tông Tán vương tử tham lam thèm thuồng nhìn theo hai cái mông cong vễnh lên của Chung Linh và Khúc Phi Yên rồi từ từ đi theo sau chiếc xe ngựa rời khỏi đi xa.

– Xin hỏi thăm vừa rồi tên to béo kia là ai vậy?

Chờ đối phương biến mất ở cuối con đường, Tống Thanh Thư hỏi dò một người bán hàng bên đường.

– Hắn chính là nhi tử được yêu thích nhất của Tán Phổ chúng ta, có danh xưng là Hỗn Thế Ma Vương vương tử Tông Tán, thường ngày chỉ biết bắt nạt nam nhân và tròng ghẹo nữ nhân, các ngươi lần này là số còn may, gặp phải Vương hậu của chúng ta, nếu không thì hai cô nương xinh đẹp này, e là người không gánh nổi đâu.

Người bán hàng lặng lẽ nói.

– Vương hậu?

Tống Thanh Thư nghi hoặc hỏi tiếp:

– Nhưng vừa rồi nhìn qua Vương hậu tựa hồ niên kỷ cũng cũng không lớn, thì làm sao lại là Mẫu hậu của Tông Tán vương tử’

– Tại ngươi là người ngoài nên không biết, Vương hậu cũng không phải là mẫu thân của Tông Tán vương tử, thời gian trước nước Tống đưa tới Kim Thành công chúa đến để kết giao, Tán Phổ đối với Kim Thành công chúa cực kỳ yêu thích, bởi vậy tuy làm Vương hậu nhưng so với Tông Tán vương tử cũng không lớn hơn bao nhiêu, dù sao đi nữa thì Tông Tán vương tử cũng phải kiêng kỵ Vương hậu mấy phần.

Người bán hàng nhanh chóng giải thích.

– Kim Thành công chúa? Chẳng trách nàng vừa nhìn thấy y phục của chúng ta liền có chút kích động…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229
Thông tin truyện
Tên truyệnCao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật15-11-2022 22:22:55
Truyện ngẫu nhiên
Xóm nghèo (Update phần 95)
Hồi ức 2 (Update phần 7)