TruyenSexVIP.net > Truyện dâm hiệp > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 171
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Mây đen gió lớn, chính là thời điểm thuận lợi để giết người phóng hỏa hoặc là thâu hương trộm ngọc.

Tống Thanh Thư một thân đồ dạ hành, đứng trên một ngọn núi nhỏ, mặc cho đêm khuya gió lạnh thốc vào toàn thân, hắn đang nhìn chăm chú về phía xa xa nơi thung lũng của Tam thánh am.

Đoán rằng lúc này người bên trong đã chìm vào mộng đẹp, Tống Thanh Thư thả người phóng một cái, thân thể bay theo gió phiêu lãng, lúc hết lực lại đạp nhẹ đầu mũi chân trên lá cây, thân hình liền tiếp tục vượt xa mấy trượng phía trước.

Khi hắn lặng yên tiến vào Tam thánh am, tận đáy lòng thầm nghĩ “Đạp Sa Vô Ngân quả nhiên có thể xưng tụng là thiên hạ đệ nhất khinh công hiện nay”.

Quan sát xung quanh một hồi, Tam thánh am không một tiếng động, thân hình hắn lại tiếp tục một đường hướng về phía gian phòng Trần Viên Viên tìm kiếm, vẫn còn ánh nến lập lòe lóe sáng hắt ra, tưởng rằng mẫu thân hai người còn thức, Tống Thanh Thư chờ đợi nhìn chằm chằm vào cửa sổ bằng giấy trước mặt một hồi, lắng nghe ở trong phòng vẫn vô cùng im lắng, hắn liền thấm nước bọt trên đầu ngón tay, nhẹ nhàng chọc thủng giấy khung cửa sổ, ghé mắt lại gần nhìn vào.

Trong phòng ẩn hiện nhìn thấy có hai người nằm trên giường, Tống Thanh Thơ cảm thấy bất ngờ khi thấy cây nến thắp trên bàn vẫn còn cháy gần hết: “Có lẽ là Trần Viên Viên cùng với nữ nhi của mình có nhiều tâm sự đến khuya mệt mỏi nên ngủ quên không kịp thổi nến…”

Cảm thán là vậy, nhưng vẫn nhớ đến mục đích của chuyến viếng thăm đêm nay, Tống Thanh Thử khẽ mở cửa sổ, lách vào, vừa đặt chân xuống đất thì chân sau chấm nhẹ trên nền đất, như mũi tên lao nhanh tới, trong chớp mắt điểm huyệt ngủ của hai người, lúc này hắn mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Đầu ngón tay truyền đến cảm giác mềm mại, dựa vào ánh nến khi mờ khi tỏ hắn cúi hắn đầu nhìn lại, trên cái giường rộng bằng gỗ Đàn hương được phủ lên một lớp đệm tơ, cái chăn trên người A Kha trượt xuống hơn nửa, lộ ra một nửa cái yếm lụa màu vàng, mái tóc đen mềm nhẹ như nước xõa ở phía trên, làm nổi bật ra lớp da thịt trắng như tuyết, trong giấc ngủ lông mi thật dài, theo mỗi lần hô hấp hơi rung động, nhấc góc chăn lên, Tống Thanh Thư nhẹ nhàng che kín lại cho nàng, tự lẩm bẩm:

“Tội lỗi tội lỗi, ta chỉ vì”Tứ Thập Nhị Chương Kinh”mới đến đây, không phải là cố ý chiếm tiện nghi của ngươi, đâm nay trời gió lạnh, ta thay ngươi đắp lại chăn, để tránh nhiễm vào người, xem như là bù đắp cho lần này mạo phạm.”

Đắp xong chăn cho nàng, Tống Thanh Thư xoay đầu lại chuẩn bị tìm “Tứ Thập Nhị Chương Kinh” giấu ở dưới cái gối mẫu thân A Kha, một cảnh đẹp đập vào mắt suýt chút nữa làm Tống Thanh Thư chảy cả máu mũi, nguyên lai Trần Viên Viên nằm mé trong, mơ hồ có thể thấy được phu nhân Trần Viên Viên uyển chuyển dáng người dịu dàng, áo đạo bào đã được thay bằng bộ xiêm y vương phi bằng lụa mỏng mông lung huyền ảo.

Bên dưới thân thể phu nhân như ẩn như hiện, mặc dù là nằm ngửa nhưng hai bầu vú vẫn đứng thẳng với lớp lụa mỏng khó lòng che giấu tất cả cái thân thể phong tình, đôi lông mày lá liễu như vầng trăng non, không tô vẽ mà đen nhánh, môi không son mà mọng đỏ, quả nhiên là xứng đáng hồng nhan họa thủy có thể làm cho nam nhân đoạt thành chiếm lũy vì nhan sắc này.

Đôi mắt nhắm chặt lại, tiếng thở phát ra nhè nhẹ, bộ ngực vững vàng lên lên xuống xuống, lúc này Trần Viên Viên dĩ nhiên lâm vào trong hôn mê khi bị điểm huyệt ngủ, thân thể mỹ hảo kia cứ như vậy hiện ra ở trong mắt tự Tống Thanh Thư, không gian trong phòng mang theo vài phần hương vị, quỷ dị tâm loạn thần mê tim đập càng lúc càng nhanh, nội tâm của hắn đang giãy giụa lấy…

Lớp vải tơ váy rủ xuống dính sát trên da thịt chảy xuống tại hai bên đùi, từ nơi chính giữa hai chân phồng lên một hình tam giác ngược lại, đó chính là chỗ thần bí nhất của Trần Viên Viên, một khu vực mà vô số nam nhân thiên hạ tha thiết ước mơ chạm vào…

Tư thế nằm là một chân duỗi thẳng, một chân gấp khúc đầu gối co lại, ánh mắt của Tống Thanh Thư không đơn thuần nhìn đến bẹn đùi mà còn thấy cả cái mông lớn đẫy đà của phu nhân Trần Viên Viên, hưng phấn làm mất đi lý trí hắn nhẹ nhàng đem hai đùi của Trần Viên Viên dời về phía hai bên, vì thế cặp bắp đùi của phu nhân tách ra hoàn toàn.

Hắn thò tay đem cái tiểu nội khố nhỏ bằng tơ vén qua một bên, sau đó lại đem làn váy đưa lên đến phần bụng, như vậy từ rốn Trần Viên Viên trở xuống đều bạo lộ ra ngoài, xuyên thấu qua hình dạng cái âm hộ là đám lông gò mu nồng đậm, từ trung gian cái âm hộ, cái khe thịt khép thật chặt đang tràn ngập một mùi nhàn nhạt, tựa hồ có một loại mùi kỳ quái, là mùi khai khai hòa lẫn thoang thoảng hương thơm cơ thể?

Không rõ ràng lắm, tóm lại loại mùi này mãnh liệt kích thích thần kinh Tống Thanh Thư, lửa dục triệt để nhen nhóm, hắn kìm lòng không đặng vươn tay của mình bao trùm đến trên âm hộ của phu nhân Trần Viên Viên.

Đám lông đen vô cùng mềm mại êm như nhung, thiên hạ mỹ nữ vạn ngàn, luôn luôn có chỗ nhỏ bất đồng, Tống Thanh Thư không phải là lần đầu tiên tiếp xúc âm hộ của nữ nhân, màu sắc bộ lông mu có đậm có nhạt khác nhau cũng không nói, bình thường, đại bộ phận các phu nhân thành thục có tuổi thì đều rõ ràng có bộ lông hơi cứng sờ lên có nham nhám trong tay, nhưng với Trần Viên Viên thì bất đồng, thảm lông âm hộ của phu nhân rất nhuyễn mềm, giống như là lông tơ của chim điêu vậy…

Danh xưng Trần Viên Viên là đệ nhất đại mỹ nhân, xem ra thật đúng lời thiên hạ xưng tụng, không riêng gì có dáng người ma quỷ, cái mông đầy đặn, thân hình có lồi có lõm, lại còn có một đôi mắt nhiếp phách hút hồn, nhìn người lúc nào cũng tựa hồ tràn ngập phong tình khiêu gợi, Tống Thanh Thư thương hương tiếc ngọc càng thêm êm ái đối đãi Trần Viên Viên.

Hắn nhẹ nhàng bàn tay ve vuốt tinh tế, năm ngón tay bao phủ ở trên gò mu, nhẹ nhàng mà ma sát lấy, ngón tay khẽ nhúc nhích cẩn thận chậm rãi vuốt ve, rồi dùng ngón tay đầu vạch ra âm hạch, hạt thịt nhỏ bị văn vê dần dần liền bành trướng sung huyết, màu phấn hồng tươi đứng sửng nhô đầu hẳn ra ngoài khe thịt, cái âm hộ của Trần Viên Viên càng là khó gặp, cực hạn gợi cảm để cho tất cả nam nhân chịu si mê điên cuồng, hai mép ngoài âm hộ mập mạp hướng kéo dài xuống mấp máy, chỉ có thể nhìn thấy chính giữa trung gian một cái khe hở cực nhỏ, tại phía dưới cùng khe hở có một ít chất lỏng dịch nhờn đang rỉ ra.

Muốn nhịn xuống phi thường khó khăn, hơn nữa còn có một bộ cảnh tượng dâm mỹ bực này, Tống Thanh Thư như thế nào nhịn được? Hắn miệng đắng lưỡi khô, tim đập rộn lên bồn chồn, đột nhiên phu nhân vô ý thức rên rỉ một tiếng, hai hàng lông mày chau lên, bộ dạng như là có chút khó chịu, Tống Thanh Thư chợt giật mình tỉnh táo lại, nhanh chóng rút tay lại, nuốt ngụm nước bọt, cuống quýt đem tấm chăn bên người Trần Viên Viên che lại ở trên người nàng, nhìn thấy thân thể yêu kiều động lòng người bị cái chăn mền ngăn trở.

Tống Thanh Thư tâm linh vô hạn thất lạc, âm thầm thở dài ra một hơi, lúc này không thể miên man suy nghĩ nữa rồi! Tống Thanh Thư lắc đầu, thầm nói: Đáng chết, ta như thế nào trở nên vô sỉ như vậy rồi! Ta làm sao có thể như vậy? Nếu tiếp tục thì sẽ phát sinh ra chuyện gì ah! Rõ ràng chỉ cần đưa tay buông xuống thêm, có thể trộm hương thành công, thân thể nhẵn nhụi trắng nõn như ngọc tuyệt vời nhất của nhân gian đang trong tầm mắt của mình, tuyệt không có nửa điểm tỳ vết nào, lão thiên a… thật sự là muốn mạng người ah! Hắn rên rỉ…

“Um… ta mặc dù háo sắc, nhưng cũng không thể bị xem thường như một tên hái hoa đạo tặc trong chốn giang hồ…”

Tống Thanh Thư lấy nghị lực rất lớn khắc chế mình, sau đó toàn tâm toàn ý tìm kiếm bản kinh thư, cuối cùng bàn tay sờ soạng cũng nhìn thấy bản “Tứ Thập Nhị Chương Kinh” kia đặt ở dưới gối của Trần Viên Viên.

Tống Thanh Thư mím môi, đưa tay ra sau gáy Trần Viên Viên, nhẹ nhấc đại mỹ nhân lên, đặt thân thể phu nhân tựa vào ngực mình, một cánh tay vươn ra lấy kinh thư dưới gối, đem bản kinh thư giả của mình tráo vào.

Đang muốn đặt Trần Viên Viên xuống, đầu mũi lại ngửi thấy trên người nàng nhàn nhạt mùi thơm tự nhiên từ trong người tỏa ra, chứ không phải là mùi hương của phấn hoa, thân thể đại mỹ nhân trong lòng mềm mại không xương làm Tống Thanh Thư có chút không nỡ buông tay.

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: https://truyensexvip.net

– Dâm tặc, mau nhận lấy cái chết đi!

Một giọng nói phẫn nộ từ ngoài cửa sổ khiến cho Tống Thanh Thư giật mình, liền vội vàng đem quyển “Tứ Thập Nhị Chương Kinh” cất vào trong ngực, đặt Trần Viên Viên nằm xuống giường, rồi phóng đến cửa sổ, nhìn người đối diện đang đứng ngoài sân.

Chỉ thấy người này đã lớn tuổi ngoài năm mươi, khóe mắt có nhiều nếp nhăn trải rộng, quần áo vải thô, đầu quấn vải trắng, bên hông thắt một miếng vải xanh bản rộng, chân đi giày cỏ, treo một thanh đao nghiêng nghiêng tại bên hông, đôi tay đầy vết chai sẹo, giống như là một nông phu làm việc vất vả trên đồng ruộng, đây rõ ràng chỉ là một nông phu bình thường, nhưng Tống Thanh Thư cũng không dám xem thường, vừa rồi nghe tiếng quát của lão ta, khí lực thập phần mạnh mẽ hiển nhiên đây là cao thủ.

– Tiền bối là người phương nào, không ngờ tại một Tam thánh am nho nhỏ lại ẩn tàng một cao thủ như vậy.

Tống Thanh Thư ngưng thần tụ khí, âm thầm phòng bị, trong lòng đột nhiên có chút hơi hiểu ra, Ngô Tam Quế để một vị phu nhân kiều bá mị như vậy đến ở vùng hoang dã như thế này, nhất định sẽ phái cao thủ theo sau bảo vệ.

– Ta từ lâu đã quên đi tính danh của mình, mà nếu có nhớ, ta cũng sẽ không nói cho loại dâm tặc hạ lưu như ngươi biết.

Lão già trung niên khinh bỉ nhìn Tống Thanh Thư.

– Tại hạ tuy rằng rất thích bị một mỹ nhân gọi là dâm tặc, thế nhưng bị một lão tiền bối nhếch nhác lôi thôi gọi bằng dâm tặc, cảm giác rất là tệ…

Lão già trung niên mặt lộ vẻ nghi hoặc, nghĩ đến đối phương ở trong phòng của Trần Viên Viên lúc nãy không biết đã làm gì với người mà mình thầm thương trộm nhớ, lão giận dữ nói.

– Tiểu tặc, lão phu mấy chục năm chưa từng dùng đao, hôm nay sẽ ngoại lệ một lần, thay trời hành đạo.

Hàn quang lóe lên, bộ đao pháp ác liệt liền chém tới, Tống Thanh Thư không muốn bại lộ thân phận, nên cũng không mang theo kiếm gỗ bên người, nhận thấy từng tia đao khí bức người đang phóng đến, hắn không dám dùng tay không đón đỡ, tiện tay bẻ một đoạn cành cây nhỏ bên cạnh, lấy cành cây làm kiếm, gặp chiêu phá chiêu, có khi dày đao kiếm khí dày đặc hàng loạt giống như va chạm liên tục hơn chục chiêu, đao kiếm lúc nhanh lúc chậm có khi đảo tròn quay vòng quanh người mà không hề chạm nhau một chiêu.

Mười mấy chiêu qua đi, hai người chợt tách ra, lão tiền bối kia kinh hãi nhìn Tống Thanh Thư nói:

– Giang hồ đồn đại, cây cỏ gỗ đá đều có thể làm kiếm… ngươi kiếm pháp tinh diệu cực kỳ, vì sao lại cam tâm đọa lạc, trở thành một tên hái hoa đạo tặc trơ trẽn trong chốn võ lâm?

Tống Thanh Thư trong lòng cũng chấn động không kém gì, vội vàng thốt lên:

– Tại hạ cứ nghĩ tiền bối là ai, hóa ra là Bách thắng đao vương Hồ Dật Chi, nhưng tại sao tiền bối lại biết sử dụng Hồ gia đao pháp?

Bách thắng đao vương Hồ Dật Chi, ngoại hiệu “Mỹ Đao vương”, năm xưa tương truyền là võ lâm đệ nhất mỹ nam tử, kết quả một lần ở Thành Đô vô tình thấy nhan sắc Trần Viên Viên liền thần hồn điên đảo, không thể tự thoát ra được, khi Trần Viên Viên ở trong Bình Tây Vương phủ, lão liền cải trang vào vương phủ thành người làm vườn, trồng hoa nhổ cỏ cho Trần Viên Viên, khi Trần Viên Viên đi tới Tam Thánh Am.

Hồ Dật Chi cũng đi theo làm đầu bếp, lão tâm si thầm yêu Trần Viên Viên, chỉ làm nỗ lực, không cầu hồi báo, cũng chưa từng trực tiếp biểu đạt qua tâm ý của mình, bình sinh nguyện vọng lớn nhất, là đứng từ xa xa được nhìn Trần Viên Viên cười một tiếng, nếu Trần Viên Viên nói chuyện với lão vài câu, cũng đủ để cho lão kích động đến liên tiếp mấy đêm đều ngủ không yên.

Kỳ lạ ở chỗ, Hồ Dật Chi rõ ràng võ công rất cao cường, lão muốn làm gì với Trần Viên Viên cũng có thể nói là dễ như trở bàn tay, nhưng lão lại một mực chưa từng có ý đồ bất chính, chỉ sáng sáng, chiều chiều lén lút nhìn thấy nàng đã là hài lòng, có thể nói đây là tình thánh si tình bậc nhất trong thiên hạ…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229
Thông tin truyện
Tên truyệnCao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật15-11-2022 22:22:55
Truyện ngẫu nhiên
Dĩ vãng nhạt nhòa (Update phần 178)
Cô giáo môn văn 2 (Update phần 154)
Đụ đéo ngoại tình (Update phần 6)