TruyenSexVIP.net > Truyện dâm hiệp > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 123
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Tống Thanh Thư đang muốn mở miệng tiếp tục đùa giỡn, đột nhiên trên đỉnh đầu đã trúng một côn vỗ xuống, hai mắt hắn liền đảo một cái, thẳng tắp ngã xuống bất tỉnh.

– Phì…

Từ phía sau lưng Tống Thanh Thư, tên sơn tặc thu hồi cây trường côn, mắng to.

– Ngồi đây ồn ào, lão tử tưởng rằng là cái gì cao thủ, nhịn ngươi lâu rồi, sớm biết chỉ có bề ngoài đẹp đẽ bên trong là củi mục, thì đã đá đít nãy giờ rồi.

Nhìn thấy cao nhân bị người dùng một côn là giải quyết xong, Lý Khả Tú cả kinh, nghĩ thầm lẽ nào mình nhìn nhầm người.

Thiếu nữ cải nam trang thấy Tống Thanh Thư không chịu được một đòn, cũng sửng sốt:

– Ừm… mặc dù đối với ngươi không kỳ vọng gì, nhưng ngươi thật là quá vô dụng đi.

Nhưng chỉ trong giây lát ngẫn người, mấy cây trường đao đã giá đến trên cái cổ mềm mại của nàng…

Thấy con gái bị bắt, Lý Khả Tú giận dữ, đáng tiếc là hoảng hốt sẽ bị loạn, rất nhanh cũng bị bọn sơn tặc chế phục.

– Hừ, sau khi Kim Xà vương chết rồi, còn lại bốn, năm đương gia cứ tranh giành với nhau làm thủ lĩnh, lão tử chán nãn không phục dịch nữa, vốn định đánh cướp một chuyến rồi bỏ đi, khà khà, không ngờ lão tử bắt được một đại quan, còn kiếm được một cô nương tươi trẻ, xem ra vận may cũng không tệ lắm a.

Thấy đoàn xe mọi người đều bị chế phục, tên cầm đầu sơn tặc ha ha cười dài nói.

– Bốn, năm đương gia gì đó đánh tới đánh lui, đến tột cùng thì ai thắng vậy?

Lúc này phía sau lưng tên cầm đầu truyền tới một giọng nói hỏi.

– Bọn họ lửa nóng bốc lên hừng hực lão tử nào có biết đâu.

Thủ lĩnh bực bội đáp, đột nhiên biểu hiện như là gặp ma, liền quay đầu lại.

Chỉ thấy vừa rồi Tống Thanh Thư còn nằm trên đất, giờ đã ngồi dậy cười hì hì ở trên tảng đá lớn kia, cã đám sơn tặc cùng phụ tử Lý Khả Tú, tất cả đều đứng chết trân tại chỗ nhìn hắn.

– Ngươi chưa chết.

Thủ lĩnh kinh hãi hỏi.

– Ta là cao nhân mà, đương nhiên không thể dễ dàng chết như thế.

Tống Thanh Thư quay đầu lại hướng về thiếu nữ cải nam trang nở nụ cười:

– Nha đầu kia, mở to mắt để nhìn xem ta không cần động đến tay chân mà vẫn giải quyết được bọn chúng để mở mang đầu óc đây.

– Giết…

Làm tặc cũng có tôn nghiêm của tặc, bị hắn sỉ nhục như vậy trước mặt mọi người, đám sơn tặc giận dữ, cầm đao liền bổ tới.

Tống Thanh Thư tập trung nội lực, hít một hơi thật sâu, miệng hơi mở, rống to như tiếng sấm rền vang lên cả dặm, khiến cho đám sơn tặc loạng choạng đầu đau như muốn nổ.

Nửa nén hương trôi qua, đám sơn tặc mới vừa rồi hùng hổ hung hăng, giờ thì đang ôm đầu lăn lộn trên đất thống khổ rên rỉ.

– Sư tử hống…

Lý Khả Tú khiếp sợ nhìn Tống Thanh Thư, thấy hắn tuổi còn trẻ, mà lại có nội lực hùng hậu như thế.

Tên thủ lĩnh sơn tặc quỳ một chân trên đất, khuôn mặt dữ tợn nhìn Tống Thanh Thư, cắn răng nghiến lợi nói:

– Các hạ võ công cao cường đã như vậy, cần gì phải trêu đùa chúng ta hồi nãy giờ?

– Vừa rồi lúc các ngươi ra tay, bọn họ được cứu làm sao cảm kích so với bây giờ rơi vào trong tay các ngươi, đến lúc tuyệt vọng, lại được ta cứu ra thì lòng cảm kích sẽ khác với khi trước đấy.

Tống Thanh Thư bình thản nói.

Phụ tử Lý Khả Tú nghe được cũng tức xạm mặt lại, còn tên thủ lĩnh sơn tặc thì phun ra một ngụm máu tươi, suýt chút nữa thì bị tức chết.

– Trước tiên hãy bình tỉnh lại, ta xem ngươi ăn nói cũng có khí độ, không giống như là đám sơn tặc thông thường, vậy ngươi tên là gì.

Tống Thanh Thư nhìn tên thủ lỉnh hỏi.

– Long Ngạo Thiên.

Tên thủ lĩnh do dự một chút, vẫn là trả lời.

Tống Thanh Thư quan sát xem kỹ hình dạng y, khóe miệng nổi lên nụ cười:

– Ta có một người bằng hữu, cũng có chút ít quen biết với các ngươi, ta sẽ không làm khó các ngươi, hãy mang thủ hạ đi đi, bọn họ chỉ là bị chấn động đầu óc, nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe, đương nhiên vị anh hùng nào vừa rồi đánh lén ta, sẽ bị nằm nhiều hơn mấy ngày.

Long Ngạo Thiên đỡ một đám thủ hạ run rẩy hướng về phía sâu trong rừng cây bước đi, trước khi mất dạng, còn quay đầu lại nhìn Tống Thanh Thư, tựa hồ phải đem tướng mạo của hắn ghi sâu ở trong lòng.

– Ngươi tại lại để cho bọn chúng chạy mất vậy?

Thiếu nữ cải nam trang bĩu môi tả oán nói.

– Chỉ nhi, không được vô lễ! Ân công, đây là tiểu nữ Lý Nguyên Chỉ… còn không mau tới đa tạ ân công cứu mạng.

Lý Khả Tú vội vã trừng mắt với con gái.

– Không cần… không cần.

Tống Thanh Thư vẫy tay nói.

– Tại hạ cứu người mục đích vốn cũng là không quá thuần khiết đâu.

Lý Khả Tú sững sờ, nghe xong không hiểu đối phương ý ngầm nói là để nữ nhi mình lấy thân báo đáp, vẫn là nhiệt tình hỏi:

– Xin hỏi ân công cao tính đại danh?

Đối phương cũng là người trong quan trường, Tống Thanh Thư do dự, cuối cùng vẫn là nói thật:

– Lý đại nhân đừng có khách sáo như vậy, tại hạ Tống Thanh Thư, nói đến chúng ta đúng là đồng liêu đây.

– Vậy các hạ chính là nhất đẳng ngự tiền thị vệ đệ nhất cao thủ Tống Thanh Thư.

Cô nương kia kinh ngạc liếc mắt nhìn hắn.

– Không nghĩ tới tại hạ lại nổi danh như vậy…

Tống Thanh Thư có chút hơi ngượng ngùng.

– Hóa ra là ở Thái sơn rực rỡ hào quang Tống đại nhân.

Lý Khả Tú hiểu ra, đi đến gần hắn.

Lúc này Tống Thanh Thư có vẻ khó khăn:

– Lẽ ra tại hạ sẽ đưa Đề đốc đại nhân một đoạn đường, chỉ tiếc là đang có hoàng mệnh trong người, Tống mỗ còn phải vội chạy về Yến kinh phục mệnh…

Lý Khả Tú lập tức tiếp lời:

– Tống đại nhân không cần phải lo lắng, đội nhân mã tiếp ứng của ta đang trên đường đi tới y, hoàng mệnh quan trọng hơn, Tống đại nhân sớm chút lên đường đi.

Lý Nguyên Chỉ lúc này mới lộ mặt giảo hoạt, đi tới gần bên Tống Thanh Thư bái:

– Cao nhân, thu tiểu nữ làm đồ đệ đi…

Tống Thanh Thư hoảng sợ tránh qua, vội vã đưa tay ra nắm lấy cánh tay nàng đưa đỡ đứng lên, Lý Nguyên Chỉ tuy sinh ở phía nam, nhưng từ nhỏ nàng sinh sống ở phương bắc, cho nên trên người ảnh hưởng tính phóng khoáng, không giống như nữ nhân bình thường chú ý đến cái gì nam nữ thụ thụ bất thân, còn Tống Thanh Thư sao? Hắn thì căn cứ theo nguyên tắc “ có tiện nghi mà không tận dụng là khốn kiếp “nên càng không lưu ý.

– Lý tiểu thư… cô nương làm cái gì vậy?

Tống Thanh Thư chỉ cảm thấy trong lòng sôi sục dâng trào, hắn vốn là chỉ muốn anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nữ không lấy thân báo đáp thì cũng là thôi, trái lại còn muốn trở thành đồ đệ của mình, vậy thì ngày sau làm sao hắn tiếp xúc gần gủi được thân thể của nàng, vì nếu như vậy thì sẽ làm trái với cương thường luân lý, cho nên làm gì mà đồng ý nhận nàng làm đệ tử?

– Tiểu nữ muốn bái công tử làm thầy, võ công của công tử cao như thế, nếu tiểu nữ có thể học được chỉ bằng một nửa… ui không, chỉ tầm một, hai phần công lực của công tử, thì so với võ công bây giờ cũng cao hơn rất nhiều.

Lý Nguyên Chỉ mở to đôi mắt thật to, ngây thơ nói.

– Hồ đồ…

Lý Khả Tú cũng cảm thấy không biết nên khóc hay cười với nữ nhi của mình, thường ngày ông ta thương nhất nữ nhi này, nên không nỡ mắng nàng.

– Vừa rồi cô nương sử dụng Phù Dung Kim Châm, xem ra công phu của cô nương là của Võ Đang môn nhân. Trong khi ta cùng phái Võ Đương… Ai dà…

Tống Thanh Thư lắc đầu một cái, kiên quyết nói:

– Nói chung ta sẽ không nhận cô nương làm đồ đệ.

– Tại sao lại vậy chứ…

Lý Nguyên Chỉ thất vọng, trong miệng lẩm bẩm:

– Nhưng tiểu nữ thật sự rất muốn đến Tử Cấm Thành xem trận chiến đó…

– Cái gì?

Tống Thanh Thư kỳ quái nhìn nàng…

Thấy mình trong lúc vô tình bại lộ mục đích thật sự, Lý Nguyên Chỉ sắc mặt ngượng ngùng, cắn răng nói:

– Mấy ngày nay trong chốn giang hồ lưu truyền rộ lên, đó là Kiếm thánh Phong Thanh Dương của phái Hoa sơn sẽ cùng Nhật Nguyệt Thần Giáo giáo chủ Đông Phương Bất Bại ở trên đỉnh Tử Cấm thành giao chiến, ai có thể thủ thắng trận này, thì mỗi người nói một kiểu, đáng tiếc nhất chính là địa điểm luận võ lại ở trong hoàng cung, người trong chốn giang hồ muốn chứng kiến cũng không nhìn thấy được.

– Tiểu nữ nghĩ công tử là thị vệ đại nội mà, nên có thể mang tiểu nữ nhập cung, để cho tiểu nữ được mắt thấy một trận kỳ chiến long trời lở đất này, đến lúc quay trở về kể lại cho sư phụ cùng phụ thân nghe, ước ao chết bọn họ, hừ…

Lý Nguyên Chỉ nói thật nhanh, giọng nói trầm bỗng lanh lảnh dễ nghe.

Lý Khả Tú trong lòng ấm áp, chính mình ngày qua thuận miệng nhắc đến chuyện này, tiếc nuối nói không thể mắt thấy một trận chiến của hai đại cao thủ tuyệt đỉnh. Không ngờ tới nữ nhi vẫn nhớ ở trong lòng, ghi nhớ lời chính mình…

– Nếu ta tự ý dẫn người vào cung, đó là tội chết.

Nói như vậy, nhưng Tống Thanh Thư lại nghĩ thầm, nếu quả thật truy cứu, chính hắn chết không biết bao nhiêu lần, có điều bây giờ đang đứng ở trước mặt quan to một phương của Mãn Thanh, mặt ngoài đành phải nói thế…

Nào ngờ Lý Khả Tú lão hồ ly này đã bỏ đi đến bên gia quyến an ủi trấn an, làm bộ như không nghe thấy cái gì.

Lý Khả Tú đúng ra cũng có chủ ý, ông là một người Hán, từng bước một dựa vào công trạng mà bò cho tới vị trí này bây giờ, gian khổ cùng với tâm huyết trả giá so với người của Bát Kỳ hơn gấp nhiều lần.

Lúc này Lý Khả Tú nghĩ thầm nếu như nữ nhi của mình tiến cung, ngẫu nhiên gặp hoàng thượng nhìn thấy mà yêu thương… Nếu như không số may như vậy, trong kinh thành quý nhân quan to cũng đầy rẫy, nếu như có thể dính vào vương công đại thần cũng được a. À… đúng rồi, nghe nói gần đây còn có vị Vi tước gia là người tâm phúc trước mặt hoàng thượng…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229
Thông tin truyện
Tên truyệnCao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật15-11-2022 22:22:55
Truyện ngẫu nhiên
Loạn luân cô và cháu (Update phần 3)
Mẹ thằng bạn (Update phần 2) - Cô Kim
Bẫy tình vợ dâm (Update phần 18)
Thiên Bảo Chi Mệnh (Update phần 94)
Ký ức nhạt nhòa (Update phần 9)