TruyenSexVIP.net > Truyện dâm hiệp > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 211
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

– Nhưng bọn họ đã là phu thê trong nhiều năm như vậy, ta lo lắng… lo lắng…

Địch Vân trên mặt lộ ra vẻ băn khoăn.

– Lo lắng nàng không đi theo ngươi?

Thấy Địch Vân gật đầu, Tống Thanh Thư nói.

– Đúng là có khả năng này, đây là cố tật của nữ nhân, có điều bây giờ người đã có chút thành tựu với công phu Thần Chiếu kinh, trước cứ đem nàng cướp trở lại vào tay rồi hẵng tính sau, qua một thời gian, nàng sẽ nghĩ thông suốt, hãy tin tưởng ta, ta so với ngươi thì hiểu rõ nữ nhân hơn ngươi nhiều…

– Có thể được như vậy sao…

Địch Vân trong mắt dần hiện ra tia hy vọng, có điều rất nhanh lại ảm đạm.

– Nhưng bây giờ ta cũng không biết Vạn Khuê đã đem nàng mang đến phương trời nào rồi.

Tống Thanh Thư lấy một lệnh bài đưa tới trong tay hắn.

– Thời gian gần đây ta đang gầy dựng Niêm Can Xử, chuyên phụ trách tìm hiểu tin tức trong thiên hạ, Địch huynh đệ nếu là có hứng thú tham gia, có thể cầm này tấm lệnh bài này đến Yến Kinh tìm ta, có thể mượn sức mạnh của Niêm Can Xử truy tìm, có thể giúp ngươi tìm gặp được sư muội của ngươi, thậm chí còn có thể giúp ngươi báo thù.

Địch Vân cầm lấy lệnh bài, nhưng lại nghĩ đến nếu là mình vừa rời khỏi nơi này, vạn nhất sư muội trở về tìm thì làm sao bây giờ, trong lúc này do dự không quyết định được.

– Địch huynh đệ có thể từ từ suy nghĩ trong một quãng thời gian.

Tống Thanh Thư vỗ vỗ bờ vai của hắn.

– À… ta còn có chút bạc vụn, khi nào ngươi đến kinh thành, cũng phải cần dùng đến.

Nói xong hắn đem hai thỏi nguyên bảo nhét vào trong tay Địch Vân.

– Cái này ta không thể nhận được…

Địch Vân vẻ mặt hơi bối rối, vội vã cự tuyệt nói.

– Địch huynh đệ, ta biết ngươi có cốt khí, dựa vào bản thân cũng có thể đến được kinh thành, thế nhưng khó tránh khỏi hao tốn, có những thỏi bạc này, ngươi nhưng có thể mua một con ngựa, thời gian di chuyển sẽ nhanh hơn nhiều.

Tống Thanh Thư kiên quyết đem bạc nhét vào trong tay Địch Vân.

Địch Vân sững sờ, cảm xúc trong mắt ngấn lệ, trong thế gian này ngoại trừ Đinh đại ca cùng sư muội, không còn ai đối với gã tốt như vậy, cố nén nước mắt, nghẹn ngào nói:

– Đa tạ Tống công tử chỉ điểm, ta sẽ nhận lấy…

Tống Thanh Thư ôm quyền cáo từ.

– Địch huynh đệ, ta có chuyện quan trọng trong người, xin cáo từ trước, huynh đệ bảo trọng.

– Cáo từ…

Địch Vân lúc này trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ, nhưng gã không biết phải nói cái gì, đành nhìn theo Tống Thanh Thư biến mất từ xa xa.

“Lần trước cùng Đông Phương Mộ Tuyết vội vàng đi đến Hắc Mộc nhai có ngang qua Động Đình hồ mà không có cơ hội ghé qua Dược Vương trang, lần này lên phía Bắc lại tiện đường, nhân tiện ghé qua thăm Hồ Phỉ trên người độc giải ra sao rồi, cũng không biết bây giờ Hồ phu nhân bây giờ sức khỏe như thế nào…”

Tống Thanh Thư quyết định chủ ý, liền hướng về phía Động Đình hồ phóng đi đến Bạch Mã Tự…

Khi tới nơi Tống Thanh Thư cảm thấy nơi này lại thân thiết, nhớ tới trước đây Trình Linh Tố có chỉ dẫn từ ven đường hái một đóa lam hoa mang theo trên người, rồi chậm rãi hướng về Dược Vương trang bước đi.

– Hồ Phỉ… ngươi là một tên ngốc, đến bây giờ mà vẫn không phân biệt được Đoạn Trường thảo cùng Khiên Ky độc là hai loại độc khác nhau, ta sẽ chỉ lại một lần nữa thôi, ngươi chú ý nghe rõ: Đoạn Trường thảo cùng Khiên Ky độc đều có thể làm cho người bị trúng độc bị thảm tử không tả nổi, bởi vậy người hạ độc thường thường chỉ khi nào có mối thâm cừu đại hận, mới độc ác dùng loại độc dược này, có điều hai loại độc dược này thì gây nên kết quả triệu chứng khác nhau…

Tống Thanh Thư đi lên phía trước, lúc hắn vừa tới phụ cận liền nghe tiếng Trình Linh Tố đang bàn luận chuyện dùng độc trên trời dưới biển, hắn ngồi nghỉ chân lắng nghe một lúc lâu, trong lòng tràn ngập thán phục: “Linh Tố tuổi còn trẻ, vậy mà đối với các loại độc vật thuộc như lòng bàn tay, thật là làm người khâm phục.”

– Tống đại ca!

Hồ Phỉ vừa nhìn thấy Tống Thanh Thư, mặt lộ vẻ vui mừng, lập tức phi chạy tới nhảy đến trên người hắn.

– Ai… bây giờ ngươi thật nặng rồi.

Tống Thanh Thư ôm hắn, nhếch miệng cười nói.

– Tiểu Linh Tố, lại đây thúc thúc ôm một cái nào.

Đem Hồ Phỉ để xuống, Tống Thanh Thư mở hai tay ra với Trình Linh Tố.

– Hừ…

Trình Linh Tố gắt một cái, nàng đỏ mặt lườm hắn.

– À… quên đi, ngươi là nữ nhân của người nhà Hồ Phỉ, thúc thúc sẽ không chiếm tiện nghi của ngươi.

Tống Thanh Thư vừa mở miệng liền đem cả hai thiếu niên đều mặt đỏ.

– Xì… xấu hổ cái gì mà gọi là nữ nhân của người nhà Hồ Phỉ, xem ra thúc thúc quả nhiên đối với Hồ a di có ý đồ.

Trình Linh Tố không cam lòng khi hắn cùng Hồ Phỉ xưng huynh gọi đệ, nhưng lại xưng là thúc thúc với mình, trong khi Hồ Phỉ đồng lứa với mình, nên rất phiền muộn.

– Quả nhiên nhanh mồm nhanh miệng.

Tống Thanh Thư nhìn Hồ Phỉ cười nói.

– Chờ đến lúc các ngươi thành thân, tiểu tử nhà ngươi sẽ nếm mùi vị đắng…

– Ai muốn cưới nữ nhân xấu xí đó a…

Nghe Trình Linh Tố nói Tống Thanh Thư có ý với mẫu thân mình, Hồ Phỉ vốn là chưa có ý kiến, nhưng vừa nghe Tống Thanh Thư nói đến việc lấy Trình Linh Tố, lập tức xù lông.

– Xú Hồ Phỉ, ta hận ngươi!

Trình Linh Tố vành mắt lập tức đỏ hoe, liếc mắt rồi hướng về trong phòng chạy mất.

– Hồ Phỉ, ngươi làm sao lại có thể nói như vậy, làm Trình Linh Tố thương tâm lắm đấy.

Tống Thanh Thư lấy thân phận của bậc bề trên giáo huấn tiếp.

– Lại nói, nữ nhân khi đến mười tám thì đại biến, Trình Linh Tố hiện bây giờ chỉ là búp hoa còn chưa nở rộ ra mà thôi, mấy năm sau nữa thì nàng sẽ biến thành một đại mỹ nhân tuyệt thế, chẳng phải là đến lúc đó ngươi sẽ hối hận muốn chết đi? Hãy đối với nàng tốt hơn một chút, nàng sẽ cảm kích ngươi cả đời, vụ làm ăn này nếu không ổn thì không kiếm lời được a.

– Nếu như Trình Linh Tố mấy năm sau vẫn bất biến thì sao?

Hồ Phỉ nghiêm trang trịnh trọng hỏi.

– Nhìn nàng dáng vẻ như bây giờ, nếu muốn trở thành tuyệt thế đại mỹ nhân, tiểu đệ không thấy tự tin như đại ca đâu.

– Um… nếu không xinh đẹp thì cũng đâu có sao đâu, đến lúc đó đại ca dạy nàng một chút thuật dịch dung, tuyệt đối có thể để cho ngươi nhìn thấy phải động lòng, Tống Thanh Thư khoác vai Hồ Phỉ, hai người từng bước một hướng về bên trong sơn trang đi đến.

– Ta còn muốn nhắc nhở ngươi a, Trình Linh Tố tuy rằng bây giờ chưa có phát triển thân thể lắm, nhưng rất có linh khí, ta nhìn thấy nàng bước đi thì eo lắc lư hiện rõ hai bên mông thịt, chính là thân thể đã đẹp từ trong xương phát ra, thuộc dạng vạn người có một đấy, sau này nàng chắc chắn tuyệt đối là ân huệ trời sinh đối với nam nhân, ngươi không nên bỏ qua nha.

– Tống đại ca, đệ mới có tám tuổi mà thôi, đại ca nói với đệ những lời này, không sợ dạy hư tiểu hài tử a, nếu như mẫu thân của đệ nghe thấy, không mắng chết đại ca thì mới là lạ…

Tiểu Hồ Phỉ nhăn nhó nói.

– Ưm… chỉ có hai huynh đệ chúng ta, ta cũng vì ngươi mà móc tim móc phổi cân nhắc nặng nhẹ…

Tống Thanh Thư lúng túng cười nói, xong rồi lặng lẽ hỏi thêm.

– Đúng rồi, mẫu thân của đệ có ở đây không vậy?

– Hừ, đệ đang suy nghĩ khi nào thì đại ca mới hỏi về chuyện này đây…

Hồ Phỉ bĩu môi, nói dứt khoát.

– Không ở!

– Không ở?

Tống Thanh Thư sững sờ.

– Vậy mẫu thân đệ đi đến nơi nào.

– Mấy tháng trước mẫu thân có đến thăm đệ một lần, sau đó lại mệt mỏi phong đi rồi, nghe nói là đi tìm kiếm hành tung của Mộ Dung Cảnh Nhạc.

Tiểu Hồ Phỉ đáp.

– Mộ Dung Cảnh Nhạc? Mộ Dung thế gia không phải là đang điều tra sao?

Tống Thanh Thư nghi hoặc hỏi, đột nhiên lại lộ ra vẻ lo âu.

– Mộ Dung Cảnh Nhạc võ công cao cường, lại chuyên dùng độc dược, ta lo lắng là mẫu thân ngươi sẽ gặp nguy hiểm.

– Xem như là đại ca cũng có lương tâm.

Hồ Phỉ lườm hắn một cái.

– Võ công của mẫu thân vốn là không thua kém phụ thân bao nhiêu, lần trước chỉ vì Mộ Dung Cảnh Nhạc biết được chiêu thức của mẫu thân, lại còn vướng bận đệ, do đó mẫu thân tâm thần thất thủ, mới bại ở trong tay hắn. Nghe nói đại ca có truyền thụ cho mẫu thân một bộ Bạch Mãng Tiên Pháp, mẫu thân đã luyện được cực kỳ thuần thục, nếu đụng phải Mộ Dung Cảnh Nhạc chỉ cần cẩn thận, thì chuyện phòng thân cũng không có vấn đề gì.

– Như vậy a…

Tống Thanh Thư lúc này mới hơi yên lòng, nhưng lúc nghe nói Hồ phu nhân không có ở tại Dược Vương trang, vẫn khó nén nỗi thất vọng.

– Tống đại ca, giờ nhìn thấy đệ thì đại ca không vui sao? Sao bày ra bộ mặt thấy uể oải thế.

Hồ Phỉ dùng vai phải đụng hắn hỏi.

Tống Thanh Thư phục hồi tinh thần lại, cười ha ha:

– Được rồi, vậy chúng ta quay trở lại chuyện đại sự cả đời của người đi. Vừa rồi nói đến chỗ nào? À… nói đến Trình Linh Tố đẹp từ trong xương phát ra, nhưng ta thấy ngươi không có chủ ý với nàng, nếu như ngươi xác định không ưa thích nàng, thì ta có thể động thủ đấy, cứ chờ thêm vài năm nữa đến khi nàng phát tiết nở rộ, ngẫm đến thấy thật hứng thú a.

Tống Thanh Thư vừa nói vừa chà hai tay, vẻ mặt cực kỳ bừa bãi.

Hồ Phỉ liền cuống lên:

– Đại ca đã có chủ ý với mẫu thân đệ, cũng coi như là tạm được, bây giờ lại đánh chủ ý lên người Trình Linh Tố…

– Ặc…

Tống Thanh Thư ý tứ sâu xa cười cợt.

– Bị ta thử để xem ý ngươi như thế nào, vậy mà còn nói đối với nàng vô vị…

Hồ Phỉ mạnh miệng nói:

– Một con mèo và một con chó cùng ở với nhau lâu, bọn chúng còn có có cảm tình, huống chi là… con người.

Hai người đi tới bên trong nhà, Trình Linh Tố vừa vặn nghe được Hồ Phỉ nói câu này, tức giận xoay người, không thèm nhìn hai người một chút nào cả.

Độc Thủ Dược Vương cười ha ha:

– Từ biệt nhiều ngày, Tống công tử bây giờ tinh khí mười phần lộ rỏ, xem ra thương thế trước kia đã khỏi hẳn.

– Bái kiến Vô Sân đại sư.

Tống Thanh Thư chân tâm thực lòng thi lễ, rồi thở dài nói.

– Nói đến đó cũng là nhờ có đại sư chỉ điểm hướng về Cô Tô, vãn bối mới tìm được biện pháp trị liệu thương thế.

– Mấy tháng trước lão nạp đã nghe Hồ Phu Nhân nói về thương thế của công tử, Tống công tử không cần cảm ơn, đây chính là cơ duyên của công tử.

Độc Thủ Dược Vương mỉm cười lắc đầu.

– Đại sư, vị tiểu huynh đệ này độc trong người đã hóa giải như thế nào rồi?

Hai người hàn huyên một lát, Tống Thanh Thư chỉ vào Hồ Phỉ hỏi.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229
Thông tin truyện
Tên truyệnCao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật15-11-2022 22:22:55
Truyện ngẫu nhiên
Quỳnh Hoa (Update phần 3) - Cô Kim
Phẩm hạnh (Update phần 2) - Cô Kim
Một câu chuyện… (Update phần 11)
Nhờ chị gái thủ dâm (Update phần 20)