TruyenSexVIP.net > Dâm thư Trung Quốc > Chuyến xe bus số 13

Chuyến xe bus số 13

Phần 223
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Trong lúc hai bác cháu tóc vàng bị sâu ăn thịt, chúng tôi nhân cơ hội chạy khỏi cái biển sâu ghê người, tiếp bước nhau mà đi về phía đường ra. Tôi đi đầu, Hoàn Tử Đầu theo sát sau cùng, tên đàn em và lão Vũ đi giữa.

Không còn đèn pin, tuy trên người có bật lửa nhưng chẳng ai dám bật bởi kiêng kỵ lũ sâu, cứ thế cả bốn lần mò trong bóng đêm. Men sát vách hang đi một lúc, mùi thối thoang thoảng xộc vào mũi, theo trí nhớ của tôi thì hẳn đã quay về đến chỗ bậc thang, nhưng lại cảm thấy có gì đó không đúng.

“Hoàn Tử Đầu, bật lửa lên đi xem chúng ta tới đâu rồi!”

Hoàn Tử Đầu đi sau cùng, sợ soạng hô: “Ai dám bật lửa chứ, còn đám sâu mà!”

“Không sao đâu, theo tôi dự đoán thì chắc chúng ta tới chỗ bậc thang rồi, từ bậc thang đến cửa hang không còn xa nữa!”

Hoàn Tử Đầu ừ một tiếng, bật lửa lên, ánh sáng chiếu rõ nơi chúng tôi đang đứng, thật bất ngờ, đây không phải bậc cầu thang, mà là một cái hang còn rộng hơn nữa. Tôi căng thẳng, mình rẽ nhầm hướng chăng?

Ánh sáng khá yếu, có thể miễn cưỡng nhìn thấy phía xa là một hồ nước đen ngòm hôi thối. Thạch nhũ trên hồ nước còn đang nhỏ tong tỏng từng giọt đen sì, âm thanh tí tách lúc vào hang nghe thấy chắc là do nó phát ra. Trong lúc hoảng hốt thì chợt tôi trông thấy có bóng người đứng cạnh hồ nước, bật lửa cháy lâu bỏng tay, Hoàn Tử Đầu khẽ kêu một tiếng tắt nó đi, lúc bật lại thì không thấy bóng người kia đâu nữa.

Chỉ về phía trước, tôi hỏi Hoàn Tử Đầu: “Vừa rồi có người bên kia đúng không?”

Hắn lắp bắp nói mình không để ý, tên đàn em đang đỡ lão Vũ trả lời: “Có người, vừa rồi tôi cũng trông thấy!”

Hắn cũng thấy chứng tỏ không phải tôi hoa mắt, cầm cái bật lửa của Hoàn Tử Đầu, tôi quan sát một lượt xung quanh, cái hồ nước hôi thối còn đang nổi tăm ùng ục.

Bên bờ hồ là vô số xương trắng, đây chắc hẳn là nơi vứt xác. Thấy bất an, tôi khoa tay lui về phía sau: “Chúng ta nói nhỏ một chút, mau đi ra ngoài!”

Vừa nhìn chằm chằm hồ nước vừa lùi ra, chợt rắc một tiếng giòn tan vang lên, tôi sợ đến nổi da gà. Cúi đầu nhìn xuống, chân tôi mới đạp gãy một mảnh xương trắng, Hoàn Tử Đầu nhăn mặt: “Không sâu thì lại là xương, chạy mau đi!”

Khẽ gật đầu, tôi quay người định chạy, chợt tên đàn em chỉ vào chỗ tối bên trong hang, hô lên: “Ở kia, hình như có… có mặt người!”

“Chạy mau!” Tôi hét, túm tất cả lao ra ngoài, ngay sau đó thì lại có tiếng đám sâu bám theo!

Mấy người chúng tôi nhờ ánh sáng yếu ớt của cái bật lửa chạy bán sống bán chết ra ngoài, mới được vài bước thì Hoàn Tử Đầu loạng choạng vấp ngã, tôi hoảng hốt quay người vừa định kéo hắn dậy thì sợ hãi, lông toàn thân dựng ngược!

Trên vách hang, ánh sáng bật lửa phản chiếu một cái bóng vừa thô vừa dài, nhìn qua cứ như một con mãnh xà phun lưỡi. Từng này tuổi tôi chưa từng gặp con rắn nào lớn đến như vậy, không biết do ánh lửa hay do bản thân nó to lớn, sợ đến chân mềm nhũn, không dám quay nhìn bản thể của nó, mà túm Hoàn Tử Đầu dậy, tiếp tục liều mạng chạy.

Hoàn Tử Đầu loạng choạng đứng lên, tôi ngước nhìn đám sâu đang đuổi tới, la lên: “Hoàn Tử Đầu, vứt cái bật lửa đi, mau!”

Hoàn Tử Đầu sợ đến ngây người, ánh mắt đờ ra, tôi nhìn thoáng qua phương hướng cửa hang, giật cái bật lửa trong tay hắn, ném về hướng ngược lại, sau đó túm hắn mà chạy.

Chiếc bật lửa rơi xuống đất, ánh sáng mờ dần rồi tắt, tất cả chìm trong bóng tối hỗn loạn, tiếng đám sâu bò san sát, tiếng nước nhỏ giọt trong hồ, tiếng gào thét vô hình, những âm thanh cứ thế hòa lẫn với nhau, đầu tôi đau như búa bổ.

Hoàn Tử Đầu thì đứng đực ra, lôi thế nào cũng không nhúc nhích, cứ như đầu bên kia có người đang giữ hắn lại vậy. Sau một lát tuyệt vọng, chợt có cảm giác sâu đang bò lên người mình, càng lúc càng nhiều, trên mặt, trên cổ, có cảm giác máu đã chảy, cảm giác được từng vết cắn, cơn đau đến tê tâm liệt phế!

Mình phải chết ư?

Đúng lúc tôi nhắm mắt từ bỏ thì đột nhiên vai bị một bàn tay chụp lấy, kéo tôi chạy về một hướng, sau đó, ùm một tiếng, cảm giác toàn thân chìm vào trong nước.

… Bạn đang đọc truyện Chuyến xe bus số 13 tại nguồn: https://truyensexvip.net

Lúc tỉnh lại, tôi đã thấy mình nằm trong một phòng nhà nghỉ. Lão Vũ cởi trần đang ngồi mép giường hút thuốc, thấy tôi mở mắt thì vội hỏi: “Sao rồi?”

Vừa định mở mồm nói chuyện thì có cảm giác lồng ngực đau nhức, tôi ho khan mãnh liệt.

“Đau đầu!” Tôi hít sâu, nhẹ giọng đáp.

“Uống một bụng nước, không đau đầu mới lạ!”

“Uống nước?” Nhớ lại tình hình lúc ở trong hang núi, xung quanh tối om, bị một bàn tay kéo đi, sau đó thì đúng là tôi đã rơi vào trong nước. Đó có phải cái hồ nước đen ngòm kia không? Vừa định mở mồm hỏi thì chợt tôi sững ra: “Mẹ ơi, lão Vũ, anh hết bệnh rồi?”

Lão Vũ thở khói ra hai lỗ mũi, cười đáp: “Tốt rồi!”

Tôi quan sát từ đầu đến chân anh ta, tức khắc bừng tỉnh đại ngộ: “Con mẹ nó, là anh giả vờ? Lần trước thì giả chết, lần này lại giả điên?”

Lão Vũ càng cười to hơn, bắt chéo chân vứt mẩu thuốc nói: “Diễn xuất được chứ?”

Vừa định nói lớn tiếng thì lồng ngực tôi lại đau nhức, lão Vũ xua tay ý bảo đừng kích động, chậm rãi nói: “Lần này thật nguy hiểm, suýt nữa thì chúng ta đã chết!”

Chợt nhớ ra, tôi hoảng hốt hỏi: “Hoàn Tử Đầu đâu? Tên trọc đâu rồi?”

“À, chết rồi. Cứu được cậu là quá sức, tiểu tử kia to lớn như thế, tôi kéo thế nào cũng không nhúc nhích!”

Chết rồi? Lòng tôi run lên, ngồi bật dậy: “Hoàn Tử Đầu chết thật rồi?”

“Đã chết!”

Lão Vũ xác nhận lại, đầu tôi ong lên một tiếng, trống rỗng. Tuy cố gắng kiềm chế nhưng hình ảnh Hoàn Tử Đầu cứ như một bộ phim chiếu bóng chiếu qua đầu tôi, cuối cùng nước mắt không dừng được mà lăn dài.

Lão Vũ thở dài, an ủi: “Ai da, lớn đầu rồi còn khóc lóc!”

Tôi lau nước mắt, hỏi: “Hai chúng ta thoát ra từ đâu?”

“Hồ nước!”

Lão Vũ nói tiếp: “Cái hang này, tên tóc vàng đã dẫn tôi tới một lần, tôi có để ý tăm sủi trong hồ biết đây là hồ lưu thông.”

Tôi nghe vậy liền túm chặt cổ áo lão, kéo lại gần mắng: “Lão Vũ, con mẹ nó ở nhà máy, anh đã thấy chúng tôi sao còn phải giả điên? Sao không vạch trần tên tóc vàng luôn lúc đó?”

Lão Vũ khó chịu nhìn tôi: “Buông ra, buông ra!”

Mới tỉnh dậy, sức lực còn yếu, lão chỉ hất nhẹ là đã thoát khỏi tay tôi.

“Tôi giả điên là muốn chúng dẫn mình xuống hang lần nữa, tôi muốn xác nhận một chuyện!”

Tôi càng phát hỏa: “Chuyện anh cần xác định, con mẹ nó quan trong thế cơ à, đánh cược cả mạng sống anh em chúng tôi?”

Lão Vũ nheo mắt, trầm giọng nói: “Thứ cần xác định, chính là tà ám kia!”

Tôi cứng họng thất sắc, không tin nổi mà nhìn lão nửa ngày: “Tà ám?”

Lão Vũ đứng dậy, giãn gân cốt một chút rồi quay đầu nói: “Tôi bị bắt giữ mấy tháng, đã nếm không ít khổ cực, nhưng cũng biết được không ít chuyện! Chẳng phải cậu vẫn luôn điều tra vụ tai nạn xe 10 năm trước ở Đường Oa Tử sao?”

“Đúng, đã lật được bản án, lãnh đạo thành phố đã bị bắt, giừo chỉ còn chờ bắt được lão Đường nữa thôi!”

Lão Vũ nghe vậy cười khổ, giống như thấy tôi rất ấu trĩ, một lúc lâu sau mới ngừng cười, đứng nhìn ra ngoài cửa sổ, nét mặt đầy vẻ phiền muộn: “Để tôi kể cho cậu nghe một chút về chuyện 10 năm trước…”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258
Thông tin truyện
Tên truyệnChuyến xe bus số 13
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật21-02-2023 21:59:53
Truyện ngẫu nhiên
Bạn thân của vợ (Update phần 2)
Truyện sex les thuần (Update phần 2)