Đóng QC
TruyenSexVIP.net > Truyện Set > Nuôi sói trong nhà

Nuôi sói trong nhà

Phần 26

Sau khi trở lại công ty và làm xong mọi việc với lãnh đạo đã là hai giờ đêm, lãnh đạo cũng đã về nhà, tuy rất mệt nhưng tôi rất phấn khởi vì đã hoàn thành nhiệm vụ, không cảm thấy buồn ngủ chút nào. Vốn đứng dậy chuẩn bị về nhà, nhưng ngẫm lại vẫn nên đợi đến hừng đông để cho Khả Hân ngủ một giấc ngon. Kế hoạch nằm ở buổi sáng, chờ sau khi bình minh trở về, chúng tôi sẽ có một khởi đầu mới trong tương lai, đối với cuộc sống sau này tôi tràn đầy tin tưởng.


Nằm trên bàn làm việc rất lâu không ngủ được, cuối cùng tôi cũng không có việc gì làm, đành để cho mình tìm chút việc để làm. Chợt nhớ tới video giám sát ở nhà, mặc dù trong lòng rất yên tâm về Khả Hân, nhưng đối với Tư Kiến tôi lại không yên tâm, có lẽ sau khi tôi đi, đứa nhỏ này sẽ tìm cơ hội để lợi dụng nàng? Dù sao cũng không có chuyện gì xảy ra, tôi đem thiết bị giám sát trong nhà ra hết, chuẩn bị xem một lần như một bộ phim.

Tôi bật video và bắt đầu xem từ ngày đầu tiên tôi rời khỏi nhà, tôi đã pha cho mình một tách cà phê vừa xem vừa uống…

Mấy ngày trước ở nhà mọi chuyện vẫn bình thường, không có chuyện gì xảy ra, mỗi tối trước khi đi ngủ Khả Hân đều gọi điện cho tôi, nghe điện thoại tắt máy, nàng mới suy sụp trên mặt mang theo đầy lo lắng. Đây là lần đầu tiên tôi thấy nàng lo lắng cho tôi ở nhà sau một chuyến công tác, trái tim tôi không khỏi ấm áp.

Mà Tư Kiến thì mỗi đêm đều tìm cơ hội để gần gũi với Khả Hân, để nàng dạy kèm, để nàng kể chuyện xưa, v. V. Mỗi đêm khi đến giờ đi ngủ, nàng đều ngủ trong phòng của nàng. Vài ngày trước, nó không thể nói bất cứ điều gì, cuối cùng vào một đêm, nó không thể chịu đựng được nữa.

“Mẹ, sao mẹ không ngủ với con? Lúc trước không phải mẹ nói chỉ cần hắn không có ở nhà, mẹ sẽ ngủ với con sao?” Một đêm, Khả Hân dạy dỗ Tư Kiến xong, chuẩn bị trở về phòng ngủ, rốt cục nó nhịn không được thật cẩn thận hỏi.

“Tư Kiến, con nhớ kỹ, sau này không được gọi bố con bằng hắn, không muốn gọi là bố, thì ít nhất cũng phải gọi là chú, biết không?” Khả Hân nghe Tư Kiến nói, trên mặt hiện lên một tia tức giận như thể nó thiếu tôn trọng với chồng nàng.

“A, xin lỗi…” Thấy Khả Hân tức giận, trên mặt Tư Kiến không khỏi hiện lên một tia thương tâm, tia thương tâm này không phải giả tạo mà là biểu hiện chân thật, nó quan tâm nhất chính là cái nhìn của mẹ nuôi đối với nó.

“Tư kiến, con nhớ kỹ, ổng là bố con, chờ sau khi ổng trở về, con phải tiếp nhận ông ta, hãy thay giọng một chút đi, con có biết ổng vì cái gia đình này đã vất vả bao nhiêu không? Hơn nữa còn bị nguy hiểm nhất định, chờ con lớn lên sẽ hiểu. Không giữ nhà không biết củi gạo đắt tiền, không nuôi con không biết lòng tốt của cha mẹ.” Nhìn thấy bộ dạng của Tư Kiến, mặt Khả Hân lóe lên một tia nhu sắc. Nàng tiến lên ôm đầu nó, mà nó có vẻ hơi tức giận, không úp mặt vào ngực nàng mà dùng trán đẩy vào người nàng, ngăn không cho nàng đến gần mặt mình.

…”Hơn nữa không phải mẹ không muốn ngủ với con, mà vì con đã lớn nên ngủ một mình đi. Con đã là một nam hài lớn, con nên học cách tự lập cho mình, hơn nữa…” Dường như Khả Hân cảm thấy lời nói sau quá mẫn cảm, vì vậy không nói gì ra miệng. Nàng cảm giác được Tư Kiến đang giận nên không khỏi nhẹ giọng hơn rất nhiều.

…”Đêm nay mẹ sẽ ngủ với con một lần nữa, bất quá lần này là lần cuối cùng, về sau con phải học cách tự lực cánh sinh, đừng quá bám mẹ, được không? Mẹ hy vọng sau này con có thể giống như bố con, là một người đỉnh thiên lập địa.” Khả Hân thấy Tư Kiến vẫn không nói lời nào, biết rằng nó vẫn còn giận, đó là điều bình thường đối với một đứa nhỏ.

“Không cần, mẹ, từ đêm nay con sẽ ngủ một mình!” Tư Kiến đứa nhỏ này đêm nay không biết bị cái gì kích thích, Khả Hân cùng nó nói chuyện như vậy, thiếu chút nữa há miệng xin lỗi nó mà nó vẫn không chịu buông tha.

“Ài…” Mặc dù Tư Kiến nói chuyện rất bình thường, nhưng Khả Hân lại không biết nó nói những lời này mang theo cảm xúc. Nàng không khỏi thở dài một tiếng, sau đó từ từ buông cánh tay nó ra, xoay người đi ra khỏi phòng. Thấy mẹ nuôi đã đi rồi, hai tay nó nện xuống nệm, sau đó xoay người nằm xuống giường, kéo chăn đắp lên người. Nó cảm nhận được sự xa cách của nàng đối với nó, nàng đã giữ một khoảng cách nhất định với nó vì những lời nói của tôi, làm cho nó rất thương tâm.

Bối cảnh chuyển sang phòng ngủ của chúng tôi, sau khi trở lại phòng ngủ, Khả Hân thay bộ đồ ngủ bảo thủ, thay vì trở lại giường để nghỉ ngơi, nàng đứng trên sàn nhà suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng lắc đầu cười khổ. Nàng quay lại và tắt đèn trong phòng ngủ, thay vì trở lại giường, bước ra khỏi phòng ngủ và từ từ đi về phòng ngủ của Tư Kiến.

“Cạch…” Cửa phòng ngủ của Tư Kiến được mở ra, Khả Hân bật đèn phòng lên, liền thấy nó đang trùm đầu vào trong chăn. Khi nó ở trong chăn nghe tiếng cửa phòng mở ra, tôi rõ ràng nhìn thấy người nó trong chăn run lên một chút.

Khả Hân cởi dép ra, sau đó xoay người nằm xuống giường, trên mặt lộ ra một tia bất đắc dĩ. Nàng xoay người lại và ôm lấy Tư Kiến, sau đó tốn rất nhiều sức để kéo cái chăn ra khỏi đầu nó, lúc này nó đã có chút vạm vỡ. Nó giấu mặt ở trong quá lâu, nàng vừa động khuôn mặt, có thể thấy rõ nó đang khóc! Đúng vậy, thật sự khóc, một cậu bé 13, 14 tuổi đại thiếu niên đang khóc. Nàng không ngờ nó lại khóc, trong lúc nhất thời có vẻ rất bối rối, bởi vì nàng biết, cho dù nó mất đi cha mẹ, nó cũng không có rơi nước mắt ở trước mặt nàng.

“Tư Kiến, sao con lại khóc? Có chuyện gì vậy? Nói cho mẹ… Con khó chịu ở đâu?” Khả Hân đột nhiên ngồi dậy, rối rắm một hồi, không ngừng lay gọi Tư Kiến, nó chỉ im lặng không nói.

…”Có phải vừa rồi mẹ làm con đau lòng không?” Sau một lúc suy nghỉ, dường như Khả Hân nghĩ đến điều gì.

Sau khi nghe Khả Hân nói, Tư Kiến lại quay đầu sang một bên, không nói lời nào, chỉ im lặng khóc.

…”Tư Kiến, mẹ thật lòng xin lỗi con, thực xin lỗi, con đừng buồn nữa được không?” Khả Hân từ phía sau lưng ôm lấy Tư Kiến, thấp giọng an ủi. Nhìn vào màn hình, hai người có chiều cao tương đương với nhau, nếu loại bỏ cách xưng hô kia, màn hình thật giống như một cặp vợ chồng đang cãi nhau, và người phụ nữ đang an ủi người chồng đang tức giận và buồn bã vì mình.

“Mẹ, gần đây con có làm sai chuyện gì không? Vì sao mẹ đối xử với con không tốt như trước?” Sau khi bình phục lại một lúc, cuối cùng Tư Kiến cũng ngừng khóc. Có lẽ chỉ khi nó khóc, tôi mới cảm nhận được nó vẫn còn là một bé con tuổi dậy thì, cuối cùng nó cũng nói ra suy nghĩ của mình, nó biết rằng đêm nay mình nhất định phải tìm được đáp án. Có lẽ sau khi mất cha mẹ, người nó gần gũi và quan tâm nhất chính là Khả Hân, bởi vì ở trên người nàng, nó cảm nhận được tình yêu đích thực. Tình yêu trong mắt nó chia làm hai loại, một loại là tình mẫu tử, tình thân gia đình, một loại khác là tình yêu, tình yêu đầu đời.

“Ài, coi, con suy nghĩ nhiều quá, con không làm gì sai cả, con là một cậu bé ngoan, chỉ là…” Cuối cùng Khả Hân cũng biết tại sao Tư Kiến lại buồn như vậy. Trong khoảng thời gian này, vài ngày trước nàng đã phát hiện ra nó do dự nhiều lần và trạng thái tinh thần của nó rõ ràng là không tốt như trước. Nàng cũng đã hỏi, nhưng nó không nói gì, bây giờ cuối cùng nàng cũng biết câu trả lời. Nhưng có một số lời nàng không thể nói ra và không thể nói với nó, bởi vì nó đã đến tuổi dậy thì, để tránh tạo ra ảnh hưởng không tốt cho nó, đó là lý do tại sao nàng giữ khoảng cách với nó.

“Chỉ là cái gì?” Tư Kiến nhịn không được hỏi, trên mặt lộ ra khao khát muốn biết mãnh liệt.

“Chỉ là con đã lớn rồi, mẹ là nữ nhân, nên giữ một khoảng cách nhất định với con, để không ảnh hưởng xấu đến sự trưởng thành của con. Dù sao con cũng là một đại nam hài, không nên lúc nào cũng nghĩ đến việc ngủ với mẹ, đúng không?” Tư Kiến làm sao không hiểu lời Khả Hân, nó biết nàng ý thức được nó đã trưởng thành về mặt tình dục và muốn giữ khoảng cách vì sức khỏe thể chất và tinh thần cho nó.

“Mẹ, con hiểu rồi, mẹ đi ngủ đi…” Tư Kiến nói xong một câu, liền lấy tay che mặt, trầm mặc không nói.

“Tư kiến…” Nhìn thấy vẻ mặt của Tư kiến, Khả Hân có vẻ bó tay vô sách, không biết nên nói cái gì.

“Mẹ, không cần phải nói nữa, con đã hiểu rồi, chỉ là con đã quen với việc có mẹ chăm sóc, bây giờ con đã quen với mọi thứ. Sau khi con mất cha mẹ, mẹ là chỗ dựa duy nhất của con. Mẹ vì lợi ích của chính con, nhưng con có chút không quen, cảm giác thế gian không có tình yêu. Mẹ yên tâm, con sẽ quen, cho con một chút thời gian…” Tư Kiến lấy tay che mặt, mình nói như rên. Những lời này có thể là thật lòng, đối với Khả Hân, thành kính trong mắt nó không phải giả dối, địa vị của nàng trong lòng nó càng lúc càng cao. Nhìn thấy nàng làm lành với tôi, quan tâm đến tôi và khiển trách nó, trong lòng nó buồn biết bao, là một nam nhân, tôi có thể hình dung được, từ góc độ của một nam nhân nhìn người phụ nữ mình yêu.

Trong khi xem đoạn video này, tôi đã cố tình nhìn vào đêm mà chúng tôi làm tình và tuyên thệ chủ quyền. Trong video, tôi thấy quả nhiên Tư Kiến không ngủ, khi chúng tôi đang làm tình, nó xuống đất mở cửa phòng, tiếng thở dốc của tôi và tiếng rên của Khả Hân truyền vào phòng ngủ của nó. Nó tức giận đóng cửa phòng lại, sau đó nằm trên giường bịt tai mình. Đương nhiên nó biết loại thanh âm này đại biểu cho cái gì? Nữ thần trong lòng mình đang khéo léo lắc lư dưới háng người khác, chỉ là nó bịt lỗ tai cũng không ngăn được tiếng rên rỉ sảng khoái tiêu hồn. Cuối cùng nó chỉ có thể bỏ ngoài tai, hai tay nắm chặt ga trải giường như muốn thọc ngón tay vào nệm, vẻ mặt dữ tợn và phẫn nộ.

Tôi thật không ngờ lần đó kích thích Tư Kiến lớn như vậy, mục đích tuyên thệ chủ quyền của tôi đã đạt được, nhưng sinh ra hậu quả gì tôi cũng không biết. Hơn nữa, vì lời nói của tôi mà Khả Hân sinh ra khoảng cách và xa lánh nó, rốt cục làm cho nó bộc phát vào giờ khắc này, nhưng nó không nổi giận với nàng, chỉ đau lòng mà thôi. Nhưng trong lòng nàng nghĩ đến Tư Kiến vừa mất đi cha mẹ cũng chỉ có mấy tháng, mà vì mình nghe lời chồng cố ý xa lánh nó. Những lời của nó khiến khuôn mặt của nàng thoáng qua một tia do dự và nghi ngờ, có phải mình đã làm sai hay không? Ít nhất nên để nó hoàn toàn thích ứng và biến đổi, rồi để cho nó tự lập cũng không muộn.

“Thực xin lỗi con, là mẹ suy nghĩ không chu đáo, mẹ chỉ nghĩ con đã trưởng thành, nhưng quên mất con đã trải qua nhiều thăng trầm lớn nhất trong cuộc đời, những thăng trầm này mẹ đều chưa từng trải qua.” Những lời này của Khả Hân nói chính là mất đi cha mẹ. Thật vậy, mặc dù nàng lớn hơn Tư Kiến nhưng cha mẹ nàng vẫn tồn tại, không có trải qua nỗi đau mất cha mẹ.

…”Con đừng buồn, mẹ sai rồi, mẹ không nghĩ nhiều nữa. Từ giờ trở đi, mẹ sẽ ngủ với con, được không? Mẹ con mình vẫn như trước, được không?” Khả Hân chuyển qua mặt Tư Kiến, dùng ngón tay mảnh khảnh lau nước mắt cho nó, trái tim của nàng cuối cùng cũng tan chảy vào lúc này.

“Thật sao?” Trên mặt Tư Kiến giàn giụa nước mắt, tựa hồ như có chút không tin.

“Thật, nhưng khi có bố con ở nhà thì không được, hơn nữa con phải đáp ứng mẹ học thật tốt, nếu thành tích của con giảm xuống thì mẹ sẽ để con ngủ một mình như một hình phạt, được chứ?” Khả Hân hào hứng nhìn Tư Kiến, trong mắt hiện lên một tia đau lòng. Có lẽ nàng cũng không ngờ nó lại quan trọng như vậy trong mắt mình, có lẽ nó đã dồn hết tình thương cha mẹ lên người nàng.

“Được, một lời đã định…”

“Một lời đã định…”

“Kéo câu…”

“Kéo câu…”

Sau khi hoàn thành tất cả, Khả Hân chủ động hôn nhẹ lên đôi môi dày và sẫm màu của nó, sau đó tắt đèn và từ từ chìm vào giấc ngủ với Tư Kiến trong vòng tay…

Sau khi xem xong đoạn video này, trong lòng tôi không khỏi mắng to: Bà nội nó, trước khi đi, mình làm nhiều việc chỉnh đốn tâm lý cho Khả Hân như vậy, rốt cục đã khiến cho nàng sinh ra xa cách đối với Tư Kiến, thật không ngờ sau lưng lại để nó dùng một chiêu “khổ nhục kế” như vậy phá vỡ, tôi biết, ván thứ nhất, tôi đã thất bại…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218
Thông tin truyện
Tên truyệnNuôi sói trong nhà
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Set, Truyện sex dài tập, Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật05-03-2024 11:29:58
Truyện ngẫu nhiên
Cô giáo môn văn (Update phần 90)
Phá trinh Mỹ Linh (Update phần 2)
Thằng Tuấn – Bà Hiền (Update phần 31) - HxT