Đóng QC
TruyenSexVIP.net > Truyện Set > Nuôi sói trong nhà

Nuôi sói trong nhà

Phần 208

Trước kia tôi và Khả Hân làm tình xong, cô cũng vuốt mặt tôi, lau mồ hôi cho tôi như thế này, yên lặng chờ tôi xuất tinh, giai đoạn xuất tinh chậm chạp trôi qua. Chỉ là bây giờ người được hưởng thụ những điều này là kẻ thù lớn nhất của tôi, thậm chí ngay cả Tư Kiến cũng chưa từng được hưởng thụ đãi ngộ như vậy.


Mặc dù tôi không có ý định quay lại cùng với Khả Hân, nhưng nhìn thấy cô như thế này, tôi vẫn cảm thấy đau lòng.

Vào lúc này, tôi quên mất mối đe dọa của Omar và sự an toàn của Phượng Quân, tôi nhắm mắt lại trong đau đớn, tôi không muốn nhìn thấy tất cả những điều này, bởi vì khi tôi nhìn thấy Khả Hân vuốt má Omar, tôi liền ý thức được mình đã thật sự mất đi Khả Hân, cô thật sự muốn trở thành vợ của hắn, cảm giác như vậy là phản bội, thậm chí so với Tư Kiến, còn đau đớn hơn khi cô ở bên nó và những người đàn ông khác. Sau khi nhắm mắt lại tôi chỉ nghe được tiếng hít thở nặng nề của hắn, cằm của hắn đặt lên cặp vú bầu bĩnh của cô nghỉ mệt, mà hai tay cô vuốt má hắn, quàng qua cổ hắn, cũng phát ra tiếng thở hổn hển nặng nề, sen lẫn với tiếng rên thống khổ của Phượng Quân.

“Á…” Đột nhiên tôi nghe một tiếng rên đau đớn, mặc dù nó không lớn nhưng có vẻ bất ngờ kinh ngạc và đau đớn, hơn nữa người phát ra âm thanh đó không ai khác chính là Omar.

Tôi vội vàng mở to mắt, chỉ thấy mặt Omar đã dời khỏi cặp vú của Khả Hân, hắn đang ấn huyệt thái dương của mình, biểu tình thống khổ, càng nhiều hơn là bất ngờ. Hắn kinh ngạc nhìn cô, mà cô vẫn duy trì tư thế nằm trên bàn.

Còn Omar thì đang ấn huyệt thái dương bên phải của mình. Sau khi chà chà một chút, hắn nhìn vào lòng bàn tay của mình, thấy trên lòng bàn tay ngăm đen có một vệt máu, máu từ thái dương huyệt của hắn chảy xuống.

“Cái này…” Omar nhìn vết máu trên lòng bàn tay, cảm nhận được huyệt thái dương mơ hồ đau nhói âm ỉ, trên mặt hiện lên một tia sợ hãi.

Sau khi nghe Omar nói, Khả Hân mở lòng bàn tay phải của mình ra, trên ngón áp út của bàn tay có mang theo một chiếc nhẫn. Đó là chiếc nhẫn cưới tôi đã tặng cho cô, cô vẫn luôn đeo nó, chỉ là bên trong chiếc nhẫn đó lại có một cây kim nhỏ, mà trên đầu kim có một vết máu, cây kim rất ngắn nhưng đã đâm thủng da hắn.

Không biết Khả Hân lấy khí lực từ đâu ra, một cước đá vào ngực Omar, thân thể cường tráng của hắn bị cô đá lui ra sau vài bước. Lúc này cô bị hắn làm cho cả người nhũn ra lại còn có thể bộc phát ra sức mạnh lớn như vậy, thoạt nhìn có vẻ như cô hận hắn biết bao nhiêu, mà tôi nhìn hai má cô, tuy rằng chỉ nhìn nghiêng cũng thấy trong mắt cô oán hận vô tận, ánh mắt lúc này không biết đáng sợ cỡ nào.

Lúc Omar bị Khả Hân đá văng ra, dương vật to dài cũng rút ra khỏi âm đạo của cô, phát ra một âm thanh bị bóp nghẹt, một lượng lớn tinh dịch tuôn ra giống như cái đài phun nước.

“Ngươi đã bị trúng độc!” Khả Hân chống nửa người trên, nói với Omar, sau đó cho hắn thấy độc châm trên chiếc nhẫn của cô.

Lúc này, tôi cũng trợn tròn mắt ngây người, trong lúc nhất thời đầu óc không kịp phản ứng, hết thảy phát sinh quá nhanh.

“Đến… đến đây… có người… dạy…” Lúc này, Omar như bị người ta bóp cổ, gắt gao ôm cổ mình, thanh âm khàn khàn như bị ngạt thở, chì kêu lên được vài tiếng nhỏ, từ từ ngồi xuống đất, dựa vào vách tường, mà ở giữa háng, dương vật đồ sộ còn nửa cương cứng, vẫn tráng kiện, dính đầy chất lỏng lấp lánh, dính dính nhớp nháp, đó là ái dịch Khả Hân và tinh dịch của hắn vừa rồi bắn vào. Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng súng và tiếng đánh nhau, còn có tiếng người ngã xuống đất, có vẻ như một cuộc chiến đã xảy ra bên ngoài.

Khả Hân đứng dậy khỏi bàn với vẻ mặt thất thần, khi cô đứng trên sàng nhà, tinh dịch vẫn đang chảy ra từ âm đạo, làm ướt đùi trong của cô, cô dùng đồ của Omar lau sạch tinh dịch trên người, sau đó mặc đồ vào. Sau khi mặc đồ xong, cô đi tới trước người hắn, nhìn hắn không ngừng thở hổn hển, lúc này mặt hắn càng sậm hơn, trên mặt mang theo vẽ sợ hãi, độc dược trên độc châm kia thật sự rất bá đạo.

Khả Hân nhìn Omar, cơ thể cô không ngừng run rẩy, trận chiến bên ngoài vẫn đang tiếp tục diễn ra, dường như còn chưa ngưng. Cô nhìn hắn trong chốc lát, rồi vội vàng chạy đến bên cạnh tôi bắt đầu cởi dây trói cho tôi. Nhất thời tôi xụi lơ ngồi trên sàng nhà, cô liền ôm cánh tay tôi, trên người cô có mùi tanh nồng nặc, đó là mùi tinh dịch của Omar, sâu trong âm đạo của cô còn một đại lượng tinh dịch còn sót lại. Cô cúi đầu không dám nhìn mặt tôi.

Chỉ một lúc sau, thanh âm bên ngoài đình chỉ, cửa phòng bị đẩy ra, có mấy người phụ nữ tiến vào, tất cả đều mặc áo da màu đen, trong đó chỉ có một nữ nhân mặc áo trắng, đặc biệt dễ thấy, không phải Lãnh Băng Sương thì là ai?

Lãnh Băng Sương nhìn thấy tôi không có việc gì, nàng mới thở phào, sau đó vội vàng quay đầu tránh ánh mắt của tôi, tựa hồ như sợ phải đối mặt với tôi. Sau đó nhìn chung quanh phòng một vòng, nhìn thấy Omar lúc này còn trần truồng, giữa háng cái thứ xấu xí kia vẫn còn đang dựng đứng. Nàng cùng những nữ nhân kia nhanh chóng tránh ánh mắt đi, trên mặt nàng còn hiện lên một tia chán ghét.

“Xin lỗi em đến muộn…” Lãnh Băng Sương cúi đầu nói với tôi. Lúc này tôi không có trả lời, còn ở trạng thái bị bất ngờ vừa rồi chưa có phản ứng.

“Người này giao cho ngươi xử trí…” Sau đó Lãnh Băng Sương hướng tới Khả Hân nói.

Khi Khả Hân nghe Lãnh Băng Sương nói, buông cánh tay của tôi ra, bước từng bước đi tới Omar, hai tay hắn đang ôm cổ, hoảng sợ nhìn. Hiện tại hắn đã không còn diễu võ dương oai như vừa rồi, tất cả diễn biến này nằm ngoài dự liệu của hắn.

“Á…” Khả Hân đi vòng quanh người Omar, hắn liền phát ra một tiếng kêu cực kỳ đau đớn, bởi vì bị trúng độc, hắn hét âm lượng không lớn, hơn nữa còn khàn khàn, không có nghĩa là hắn không đau.

Thì ra sau khi Khả Hân đi đến bên cạnh Omar, gót giày cao gót mà cô đang mang đã một cước giẫm lên dương vật ở dưới háng của hắn làm cho dương vật của hắn vỡ ra thành một vũng máu.

“Cụp cụp cụp…” Khả Hân dùng cả hai chân giẫm mạnh lên dương vật của Omar, cho đến khi dương vật bị nghiền nát và biến thành một vũng thịt nhày, không còn nhìn ra hình dạng của nó nữa, lúc này nàng quay lưng về phía tôi, tôi không nhìn thấy vẻ mặt của nàng, nhưng có thể thấy những giọt nước mắt của nàng nhỏ xuống đất.

Lãnh Băng Sương không nhìn Khả Hân và Omar, nàng cảm nhận được những gì Khả Hân đang làm.

Lúc Khả Hân giẫm lần thứ ba, Omar đã ngất đi vì đau, không có một chút phản ứng nào, tựa hồ như nàng vẫn không muốn buông tha cho hắn, vẫn tiếp tục giẫm lên, đôi giày cao gót dính đầy thịt vụn và vết máu.

“Chuyện này là thế nào?” Lãnh Băng Sương đến bên cạnh tôi, đỡ tôi dậy khỏi sàng nhà. Tôi khàn giọng hỏi.

“Chuyện này rất phức tạp, em sẽ nói với anh sau…” Lãnh Băng Sương nhìn tôi, trong mắt có chút né tránh nói, đồng thời dùng tay phủi phủi bụi trên người tôi.

“Đúng rồi, em cứu đi nàng đi…” Lúc này tôi mới nhớ tới Phượng Quân đang hấp hối ở bên cạnh, nên vội vàng nói với Lãnh Băng Sương.

Lãnh Băng Sương phất phất tay, một nữ nhân đi ra ngoài gọi một bác sĩ tới, tiến hành cứu chữa cho Phượng Quân.

“Chúng ta đi thôi…” Lúc này thanh âm tôi có chút khàn khàn. Tôi không muốn ở lại nơi này dù chỉ một khắc. Sau khi nghe tôi nói, tiếng giẫm đạp của Khả Hân cũng dừng lại.

“Chờ một chút, có một số việc còn chưa làm xong, hơn nữa em đột nhiên xông vào, cần vận dụng một ít nhân mạch đả thông quan hệ, bằng không chúng ta có thể vào, nhưng ra không được, anh cần nghỉ ngơi, nếu không sẽ chịu không nổi giày vò, chúng ta ở đây một hồi, chờ em thu xếp xong xuôi mọi chuyện, sự tình so với anh tưởng tượng còn phiền phức hơn rất nhiều…” Lãnh Băng Sương nói xong, liền dõi theo ánh mắt của tôi nhìn Omar đang hấp hối, lúc này toàn bộ khuôn mặt của hắn đã đen kịt, hắn vẫn thở hồng hộc, cho dù hắn không chết cũng sẽ trở thành một phế nhân.

“Hu hu hu…” Tiếng khóc truyền đến, Khả Hân quay lưng lại với tôi, ngồi xổm trên sàng nhà, vùi mặt vào giữa hai đầu gối mà khóc. Tôi thấy lưng của nàng run run khóc, tâm trạng rất phức tạp, có một số chuyện có lẽ tôi đã hiểu…

… Bạn đang đọc truyện Nuôi sói trong nhà tại nguồn: https://truyensexvip.net

“Omar là thủ lĩnh của một tập đoàn tội phạm quốc tế, cho nên phải giao hắn cho tòa án xét xử, đây là yêu cầu của chính phủ nước ngoài, đồng thời cũng là con bài thương lượng để họ hợp tác với chiến dịch này, cho nên chúng ta không thể giết hắn, hơn nữa đây là ở nước ngoài, chúng ta không có quyền giết người, nếu không sẽ dẫn đến tranh chấp quốc tế, phiền phức rất lớn.” Lãnh Băng Sương liếc mắt nhìn bóng lưng Khả Hân và Omar nói, trên mặt mang theo một tia áy náy.

“Hiện tại bên ngoài đang thu thập hậu quả, chờ cảnh sát nước ngoài đến, đem Omar mang đi. Bởi vì chuyện lần này rất bí mật, cho nên em yêu cầu chúng ta tự giải quyết, hậu quả chúng ta tự gánh chịu, dù sao có một số việc không thể để lộ ra ánh sáng. Bất quá anh yên tâm, độc châm đâm vào thái dương của hắn có độc tính rất cao, chỉ là độc tính tương đối chậm, hắn sống không quá 24 tiếng, dù sao đừng để cho hắn chết bên cạnh chúng ta là được rồi, kỳ thật để hắn chết như vậy em cũng không cam lòng, độc dược của em sẽ làm cho hắn thống khổ gấp trăm lần trước khi chết!” Sau khi dừng lại một chút, Lãnh Băng Sương lại tiếp tục nói, tuy rằng nàng nói rất đáng sợ, rất lạnh lùng, nhưng tôi luôn cảm giác được nàng nói chuyện tựa hồ như có vấn đề gì đó.

“Thật ra em đã đến lâu rồi phải không? Em một mực chờ, chờ Khả Hân hoàn toàn bị hãm hiếp em mới vào, em muốn cho hình tượng của Khả Hân trong lòng anh hoàn toàn bị phá hủy, có đúng không?” Tôi rất muốn mắng Lãnh Băng Sương, nhưng tôi không còn khí lực, thanh âm nói chuyện đã khàn, có lẽ do tức giận công tâm mà ra.

“Ông x… Anh nghe em nói, sự tình không phải như anh nghĩ. Quả thật, em đã sớm chờ ở bên ngoài, lại không thể ra tay cứu các người, vì Omar cách các người quá gần, nước xa không cứu được lửa gần, nếu em đột nhiên cường công, hắn nhất định sẽ làm thương tổn các người, em không thể để anh bị thương. Bên ngoài tòa nhà này phủ đầy chất nổ, nếu như dồn hắn vào chân tường, chắc chắn hắn sẽ kích nổ chất nổ và chúng ta cùng chết, hắn là một tên điên, cho nên em phải bảo đảm mọi sự được an toàn mới có thể…” Nghe tôi trách Lãnh Băng Sương vội vàng giải thích, ngữ khí lo lắng, tựa hồ như không muốn tôi hiểu lầm nàng.

“Chiếc nhẫn của nàng là em đã sửa lại nửa tháng trước. Em xin lỗi, đã giấu anh chuyện này, khi đó em một mình hẹn gặp cô, sau đó sai người sửa lại chiếc nhẫn của cô, chế thêm độc châm ẩn giấu, chỉ cần ngón tay ở hai bên dùng sức ép hai bên nhẫn, độc châm sẽ bung ra, đây cũng là em phòng ngừa vạn nhất, không ngờ thật sự lại phải dùng đến. Hơn nữa em đã nói với Khả Hân, nhất định phải đợi đến khi nắm chắc tuyệt đối, mới có thể dùng độc châm. Một người đàn ông… chỉ ở thời điểm xuất tinh, mới là thời điểm lơi lỏng nhất, cũng là thời cơ tốt nhất để ra tay, cho nên…” Lãnh Băng Sương nói thời điểm, liền không thể tiếp tục nói nữa.

“Cho nên nhất định phải đợi đến khi Omar xuất tinh, triệt để làm ô uế Khả Hân mới có thể xuất thủ, bảo đảm một kích tất trúng. Nếu hắn ngã xuống, sẽ không có năng lực kích thuốc nổ dược, các người mới có thể xuất thủ…” Tôi tiếp tục lời Lãnh Băng Sương nói. Sau khi nghe tôi nói, nàng gật gật đầu.

“Đây chỉ là một phần trong kế hoạch mà em đã thảo luận với Khả Hân. Dù sao lúc đó em chưa tìm được tung tích của Omar, cho nên đây là một trong những kế hoạch. Em vốn cho rằng khả năng kế hoạch này được thực hiện rất thấp, cho nên cũng không quá để ý và tập trung vào những phương hướng khác. Hơn nữa nếu có phương pháp khác, em cũng không muốn dùng phương pháp này, dù sao… Dù sao phương pháp này cô phải trả giá quá lớn… nhưng không nghĩ tới, anh đã biết kế hoạch này. Sau khi nàng biết kế hoạch này, nàng không có do dự liền tiếp nhận, vì anh, nàng đã trả giá rất nhiều. Kim cương trên nhẫn là giả, là một cái máy nghe lén, em ở bên ngoài đều nghe được tất cả mọi chuyện, anh đừng hiểu lầm Khả Hân, biểu hiện của nàng chỉ để mê hoặc Omar mà thôi, khiến cho hắn không phòng bị, một kích chí mạng, hoàn hảo. Chúng ta đã thành công, mọi chuyện đều chấm dứt…” Lãnh Băng Sương nói xong, đứng dậy đi đến bên cạnh Khả Hân, ngồi xuống vỗ vỗ vai nàng.

Tôi đứng dậy và bước theo, kéo Khả Hân và Lãnh Băng Sương sang bên cạnh tôi, muốn họ cách xa tên Omar đó. Nếu như có thể, tôi thật sự muốn giết chết hắn, hắn còn sống, là một quả bom hẹn giờ, ai cũng không dám bảo đảm hắn có thể đi phá hoại lần nữa hay không, dù sao đây cũng là ở một quốc gia khác.

Thời gian trôi qua từng phút, tiếng động bên ngoài vẫn không ngừng ồn ào, ầm ĩ ầm ĩ. Có lẽ Lãnh Băng Sương cố ý phân phó, cũng không có người tiến vào quấy rầy chúng tôi.

Tôi vẫn cúi đầu, cẩn thận suy nghĩ về tất cả những điều này, tất cả đều khiến cho tôi không thể tin được, một âm mưu kinh thiên, giống như trong phim, quá trình trước và sau phức tạp như vậy, tôi vẫn không thể tin tất cả điều này cho đến bây giờ.

Phượng Quân chưa chết, Khả Hân lại thất thân…

“Sssss…” Lúc này tôi nghe trong phòng vang lên tiếng đất cọ xát, tôi vội ngẩng đầu liền thấy Phượng Quân lấy khí lực không biết từ đâu ra, hướng Omar bò tới.

Vừa rồi, tôi quên Phượng Quân, nhìn nàng đầy vết thương, trong lòng tôi không khỏi cảm thấy áy náy, có lẽ người chịu đựng nhiều nhất chính là nàng. Tôi không ngăn nàng bò tới Omar đang hấp hối, có lẽ nàng cũng muốn trả thù hắn, vì vậy ngay trước khi hắn chết, hãy để cho nàng phát tiết một chút.

Chỉ là sau khi Phượng Quân bò đến bên cạnh Omar, cũng không có trả thù như dự đoán của tôi, nàng đưa tay nắm lấy tay hắn.

Lúc này tay Omar đang đặt ở trên y phục của hắn, gian nan mò mẫm, tựa hồ như muốn mặc lại y phục của mình. Phượng Quân lại bắt lấy tay hắn, tay hắn đang đặt ở trong túi áo của mình, không biết đang tìm cái gì. Khi nàng lấy nó ra, tôi thấy đó là một cái điện thoại di động.

Nhìn thấy điều này, tôi không khỏi thở phào, không ngờ thiếu chút nữa đã quên mất. Lãnh Băng Sương đã nói Omar cài thuốc nổ, vậy hẳn là phải có ngòi nổ, nếu như vừa rồi hắn lấy ngòi nổ ra là có thể kích nổ bom, vậy chẳng phải tất cả mọi người sẽ tan thành mây khói sao? Tôi không khỏi nhìn Lãnh Băng Sương, từ khi nào nàng hành động bất cẩn như vậy?

“Yên tâm, thuốc nổ bên ngoài đã bị tháo gỡ toàn bộ…” Sau khi nói xong Lãnh Băng Sương chỉ tai nghe bên tai mình nói.

Bên kia, sau khi Phượng Quân cầm lấy điện thoại di động của Omar, bắt đầu khó khăn nhặt đồ của hắn, từ từ mặc lại cho hắn.

Lúc này Omar đã tỉnh, hai mắt vô thần nhìn Phượng Quân, tùy ý nàng mặc đồ cho hắn, thậm chí còn giơ tay lên phối hợp với nàng. Lúc này hắn đang thở dồn dập, xem ra độc dược tiền kỳ này hẳn là ảnh hưởng đến hệ thống hô hấp của con người.

“Mọi chuyện đã qua rồi, ngươi bị thương, ta cũng bị thương, ta có lỗi với ngươi, ngươi hận ta, ta không trách ngươi. Kỳ thực sau khi ngươi cưới ta, ta chưa từng làm chuyện có lỗi với ngươi, lúc đó ta muốn cùng ngươi sống qua một đời, gả gà theo gà gả chó theo chó. Lúc đó ta thật sự không có nhị tâm, ngươi yên tâm, những chuyện sau ta đều không nghĩ tới, ta sẽ không để ngươi cô đơn chết một mình, ta sẽ ở cùng ngươi, chúng ta sống không thể ở cùng nhau, thì chết, chúng ta ở cùng huyệt đi…” Phượng Quân vừa nói vừa mặc đồ cho Omar, môi của hắn run run, như muốn nói điều gì nhưng lại không thốt ra lời.

“Ngươi còn nhớ không? Lúc trước khi ta mới kết hôn với ngươi, ta không hạnh phúc, mỗi ngày ngươi cùng ta ngắm mặt trời mọc, ngắm hoàng hôn, dỗ dành làm cho ta vui, ký ức đó là khó khăn nhất của ta… ngươi có muốn xem hoàng hôn với ta một lần nữa không?” Sau khi nói xong, Phượng Quân nhìn ra ngoài cửa sổ văn phòng, lúc này mặt trời đã lặn, để lại ánh hoàng hôn đỏ rực.

Môi Omar run run, không biết muốn biểu đạt ý tứ gì, sắc mặt của hắn đã chuyển sang màu đen, chẳng qua màu da của hắn cũng là màu đen, cho nên cũng không quá mức rõ ràng thôi.

“Nếu như ngươi không nói gì, ta xem như ngươi đồng ý…” Phượng Quân nở một nụ cười ảm đạm sau khi nói xong. Nàng đứng dậy có chút khó khăn, sau đó thân thể nhu nhược gian nan đỡ Omar dậy, nàng cùng Omar hai người giống như một cặp phu thê tàn tật, chỉ cách cửa sổ hai ba bước, phải thật lâu hai người mới đi tới.

Tôi, Khả Hân và Lãnh Băng Sương nhìn hết thảy điều này, không có ngăn cản, cũng không có giúp đỡ, lúc này tâm tình của tôi rất phức tạp.

Nhân phẩm của Phượng Quân tôi biết, sau bao nhiêu năm, nàng vẫn thiện lương như vậy, bị Omar bạo hành lâu như vậy, lẽ ra nàng đã có cơ hội để chạy trốn, nàng lại không làm thế, vẫn để Omar hành hạ suốt thời gian qua. Có lẽ là muốn chuộc tội, hoặc có thể là vì nàng cho rằng vô luận như thế nào mình cũng không thể phản bội chồng.

“Hãy để lại thời gian còn lại cho vợ chồng chúng tôi được không? Các người đi ra ngoài đi, cách chúng tôi càng xa càng tốt…” Đỡ Omar ngồi xuống ghế, Phượng Quân cũng ngồi bên cạnh hắn rồi quay sang tôi nói…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218
Thông tin truyện
Tên truyệnNuôi sói trong nhà
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Set, Truyện sex dài tập, Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật05-03-2024 11:29:58
Truyện ngẫu nhiên
Đất và người (Update phần 16)
Người mẹ nông thôn (Update phần 2) - kiehry
Ký sự loạn luân (Update phần 27)