Diệp Phi

Phần 73
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Lý bà bà sống lâu thành tinh, như thế nào lại nhìn không ra nghi hoặc của Diệp Phi, ngẫm lại cũng đúng, mình như vậy thật đúng là giống như sau khi nghe được thân phận của đối phương liền lập tức muốn đi đút lót, vội vàng cười giải thích:

– Ngươi hiểu lầm, ta không phải bởi vì ngươi là thân nhân của quan lớn mới khách khí với ngươi đấy, chỉ là Liễu thị trưởng cũng không giống những người khác, nàng là thị trưởng tốt nhất mà lão bà ta sống lâu như vậy từng gặp qua, nếu không có nàng, những người như chúng ta sớm đã vô cùng thảm rồi.

Diệp Phi không khỏi vô ý thức nhìn quanh, hỏi nói:

– Chính là, nàng sao có thể để cho các ngươi ở dạng địa phương này?

Trong gian phòng này bài trí cũng quá cổ xưa rồi, đồ điện duy nhất ngoại trừ bóng đèn nho nhỏ kia ra, cũng chỉ có một cái TV đen trắng có lẽ có từ thế kỷ mười tám chỉ đi đến tiệm đồ cổ mới có thể gặp được, nghĩ đến nơi đây còn là gian phòng của Lý bà bà, thật không biết gian phòng của hài tử bình thường sẽ có cái gì.

Lý bà bà thở dài:

– Tuy rằng Liễu thị trưởng có tiếng nói ở nơi này, nhưng dù sao nàng cũng không thể đại biểu toàn bộ chính phủ, nếu như muốn cho nơi này của chúng ta đối đãi đặc biệt mà nói, cũng có chút không thể giải thích được rồi, khắp Vọng Hải những nơi giống như chỗ chúng ta cũng không ít, nàng cũng không có khả năng đều quản tới, hơn nữa nàng từng muốn đưa chúng ta qua cô nhi viện công lập, nhưng hài tử ở đây đều đã quen với chỗ này, mà ta cũng không quá nguyện ý đi, cho nên vẫn ở lại đây giống như hiện giờ rồi.

Diệp Phi khẽ gật đầu, trong nội tâm có chút xấu hổ, mình vừa rồi còn thầm trách cứ dì cả đâu, không nghĩ tới nàng sớm đã chú ý đến nơi này. Hiểu lầm như vậy lại để trong lòng của hắn có chút áy náy, có điều bây giờ cũng không phải thời điểm nghĩ cái này, mình đã đến đây, vậy thì nên làm chút chuyện cho bọn họ mới tốt, mà mình chỉ nên tự thân hỗ trợ, cũng không thể lại làm khó dì cả.

Nghĩ tới đây, Diệp Phi đang muốn hỏi lại Lý bà bà, lại phát hiện nàng ngồi ở chỗ kia tựa hồ có chút cố hết sức, đồng thời cũng nhớ đến trước đó Mao Tử hỏi nàng thức dậy làm gì, xem ra thân thể của nàng có lẽ không được tốt lắm, vì vậy nhẹ giọng hỏi han:

– Lý bà bà, thân thể ngươi không thoải mái sao?

Lý bà bà cười nói:

– Không có gì, bệnh cũ rồi, nghỉ ngơi một chút là tốt thôi.

Diệp Phi cũng nhìn ra được, Lý bà bà cũng không mắc phải bệnh gì, chỉ là bởi vì lớn tuổi, cộng thêm thường ngày dinh dưỡng không đầy đủ, thân thể có chút suy yếu mà thôi, vội hỏi:

– Vậy ngài nhanh đi nghỉ ngơi một chút a, bằng không mệt mỏi có thể sẽ không tốt. – Được rồi, ta liền vào trong phòng nghỉ ngơi, có chuyện gì ngươi liền hỏi chíp bông là được, hắn đối với nơi này đều hiểu rõ ràng hết thảy đấy.

Lý bà bà cũng không chối từ, trong mắt của nàng, đám Diệp Phi cùng Mao Tử mà nàng chứng kiến từ nhỏ đều là hài tử giống nhau, mà đối với hài tử, nàng chính là cực kỳ ưa thích đấy, bằng không cũng sẽ không làm một cái cô nhi viện khiến nàng bận tâm không thôi như vậy rồi.

Nhìn qua thân ảnh có chút còng xuống của Lý bà bà đi vào phía trong, nội tâm Diệp Phi tràn đầy vẻ sùng kính, đây là một lão nhân vĩ đại cỡ nào a, đem hết thảy đều cho những hài tử không nơi nương tựa, cho dù không vì cái gì khác, chỉ riêng là vì lão nhân vĩ đại này, Diệp Phi cũng quyết định hết sức trợ giúp cái cô nhi viện này, hơn nữa trong nội tâm cũng có một cái ý tưởng sơ bộ.

Đợi lão nhân ở trong đó đóng cửa lại rồi, Diệp Phi mới hỏi Mao Tử:

– Như thế nào không thấy những người khác a, nơi này của các ngươi không phải có hơn một trăm người sao?

Mao Tử nói:

– Vài cái cũng tầm tuổi ta, đều lên trên học, giữa trưa sẽ không trở về, mà một chút đệ đệ, muội muội nhỏ tuổi hơn, thì lại đi theo Tuyết Nhi tỷ đến nhà xưởng phụ cận làm giúp rồi. – Làm giúp?

Diệp Phi nhíu nhíu mày:

– Nhà xưởng nơi này cũng dám sử dụng lao động trẻ em sao?

Tuy rằng như vậy cũng là thủ đoạn mưu sinh của hài tử nơi này, nhưng từ nhỏ chịu ảnh hưởng từ Liễu Phượng Nghi, Diệp Phi không khỏi có chút phản cảm với việc sử dụng lao động trẻ em của nhà xưởng.

Mao Tử cười cười nói:

– Cũng không tính là lao động trẻ em gì, chúng ta đi vào trong đó cũng chỉ là giúp đỡ làm một ít việc vặt mà thôi, cũng không được bọn họ trả tiền công, chỉ là lúc trở về có thể mang ra một ít phế phẩm bọn họ không dùng đến, sau đó bán cho mấy nơi thu mua phế liệu, đây cũng là nguồn thu nhập chính của chúng ta, mỗi người ở trên cao trung trước đây, đều làm những sự tình này để gom góp học phí cho một chút hài lớn tuổi hơn, để cho bọn hắn có thể an tâm đến trường, tỷ tỷ một mực hy vọng chúng ta đều có thể có tiền đồ, sau khi tốt nghiệp đại học có thể trợ giúp càng nhiều hài tử.

Nói đến đây, trong mắt hắn chợt hiện lên một tia phẫn hận:

– Chính là qua nhiều năm như vậy, tuy rằng nơi này có không ít học sinh giỏi đi ra, nhưng sau khi tốt nghiệp chịu quay trở về giúp đỡ lại chỉ có một mình Tuyết Nhi tỷ, những kẻ tốt hơn một chút thì sẽ gửi chút tiền về trong nhà, còn lại đại đa số đều một chút tăm hơi cũng không có.

Lời này của Mao Tử, lại để cho Diệp Phi đối với Lý bà bà càng thêm kính trọng, tại đã trải qua nhiều sự tính không thua kém gì phản bội như vậy, nàng còn có thể trước sau như một tiếp tục thu dưỡng những cô nhi này, tinh thần như vậy cũng quá cảm động rồi.

Ngoại trừ Lý bà bà, khiến cho Diệp Phi cảm khái còn có một người, thì phải là vị Tuyết Nhi tỷ được Mao Tử nhắc tới không chỉ một lần kia, nghe ý của Mao Tử, nàng chẳng những sau khi tốt nghiệp liền trở lại chỗ này, hơn nữa thậm chí còn có tiếp nhận công việc của Lý bà bà, người tốt như vậy, bình thường gặp một cái đã rất khó rồi, không nghĩ tới tại cô nhi viện cũ nát này, vậy mà bỗng chốc xuất hiện hai cái, Diệp Phi đột nhiên có loại ý nghĩ muốn nhận thức một chút vị Tuyết Nhi tỷ này, liền hỏi:

– Vị Tuyết Nhi tỷ mà ngươi nói kia, là hạng người gì a? – Ngoại trừ bà nội, Tuyết Nhi tỷ là người để cho chúng ta cảm kích nhất.

Nói đến Tuyết Nhi tỷ, trên mặt Mao Tử lộ bỗng ra thần sắc sùng bái:

– Nàng cũng là người xuất sắc nhất trong chỗ chúng ta nhiều năm qua, năm đó nàng dùng thành tích đứng đầu toàn bộ tỉnh thi đỗ vào đại học Vọng Hải, hơn nữa thời điểm trong trường cũng biểu hiện cực kỳ xuất sắc, bởi vì học quản lý kinh tế, tại thời điểm còn chưa tốt nghiệp cũng đã có thiệt nhiều công ty lớn tìm đến nàng, chính là sau khi nàng khi tốt nghiệp lại cái nào cũng không đi, mà quay trở lại nơi này, giúp đỡ bà nội chiếu cố đám hài tử chúng ta, dạy bọn ta đọc sách biết chữ, trước khi chúng ta lên cao trung, tất cả tri thức đều là học từ nàng đấy, từ sau khi nàng trở về, hài tử nơi này đều không cần lên tiểu học cùng cấp 2 rồi, mà Liễu thị rưởng sau khi biết rõ chuyện này, cũng cấp giấy phép đặc biệt để chúng ta không cần bằng cấp, đến tuổi là có thể trực tiếp tham gia thi tuyển, điều này làm cho thời gian của chúng ta dư dả rất nhiều…

Mao Tử cực kỳ sùng bài đối với Tuyết Nhi tỷ, nói đến nàng cũng có chút dừng lại không được, có điều Diệp Phi lại chỉ nghe xong một đoạn ngắn, những câu nói kế tiếp hắn liền không thể để tâm được rồi, bởi lẽ câu nói hắn nghe được kia chính là, vị Tuyết Nhi tỷ này là học sinh giỏi về phương diện quản lý kinh tế, hơn nữa những công ty lớn kia sớm đã tìm đến nàng cũng có thể thấy được, nàng cũng không phải loại mọt sách chỉ biết lý luận suông, một khâu trọng yếu cũng là khó khăn nhất trong kế hoạch kia của mình, có được nàng chẳng phải có thể giải quyết dễ dàng sao?

Diệp Phi vốn thầm nghĩ tới nơi này nhìn xem, sau đó trở về tự nghĩ cách giải quyết, nhưng hiện tại hắn lại không muốn đi rồi, trong nội tâm có chút không thể chờ đợi được muốn trông thấy vị Tuyết Nhi tỷ này.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242
Thông tin truyện
Tên truyệnDiệp Phi
Tác giả Dịch giả Sấu Bất Liễu
Phân loại Truyện cổ trang, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật06-11-2022 01:00:08
Truyện ngẫu nhiên
Hành trình tuổi thơ (Update phần 152)
Hiếp dâm chị dâu (Update phần 3)
Nguyệt (Update phần 18) - Oceano
Cô vợ song tính (Update phần 4)