Diệp Phi

Phần 66
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Minh Nguyệt Tâm cười nói:

– Lúc ấy cả đám Hắc Lang đều bị dọa hỏng, cho dù ta không bắt hắn tới, chỉ sợ hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp để cho ta tóm hắn, cho nên hắn hẳn là rất cảm kích ta, không có khả năng sẽ tìm ta gây phiền phức, hơn nữa lúc ta tóm hắn đến cũng vừa vặn lấy được chứng cứ khác đấy, bởi vì chỗ ăn chơi của hắn lúc đó có một thiếu niên chưa đủ tuổi trưởng thành.

Minh Nguyệt Tâm nói xong, không khỏi nhớ tới cái tiểu hài tử đáng giận kia, chẳng những ăn đậu hũ của mình, về sau còn làm cho mình xấu hổ như vậy, bất quá quay đầu suy ngẫm lại, tên Trương Vũ kia đêm qua bị mất mặt như vậy, từ nay về sau hẳn là không còn dám tiếp tục dây dưa chính mình nữa rồi, cho nên trong lúc nhất thời nàng ngược lại cũng không biết nên trách cứ hay còn là cảm kích người thiếu niên kia nữa.

Có lẽ là bởi vì chính mình không có hài tử, hoặc càng có lẽ là bởi vì có một cái cháu trai làm cho nàng cực kỳ yêu thương như Diệp Phi, vậy nên Liễu Phượng Nghi đối với tiểu hài tử rất có hảo cảm, trong nội tâm không hy vọng bất kỳ hài tử nào đi vào con đường tà đạo, bây giờ vừa nghe Minh Nguyệt Tâm nói như vậy, vội hỏi nói:

– Vậy ngươi có cẩn thận giáo dục hài tử kia thật tốt hay không? – Giáo dục cái gì nha?

Minh Nguyệt Tâm hếch lên cái miệng nhỏ nhắn:

– Thời điểm ta còn thẩm vấn Hắc Lang, thiếu niên kia đã bị Trương Vũ để cho chạy rồi. – Trương Vũ? Để cho hài tử kia chạy?

Liễu Phượng Nghi tự nhiên cũng biết rõ tên Trương Vũ này, tuy rằng lão cha của hắn không phải là nhân vật hết sức quan trọng gì, nhưng hắn lại qua lại rất gần với Diệp Vũ, mà cha hắn cũng coi như là người bên phe Liễu Phượng Nghi, xác thực mà nói, hiện tại toàn bộ vòng chính trị luẩn quẩn của Vọng Hải đều là người thuộc về phe phái của Liễu Phượng Nghi, Vọng Hải nói là không có người phản đối Liễu Phượng Nghi cũng không đủ, nhưng Liễu Phượng Nghi cũng không thấy cái Trương phó cục trưởng có chút tham làm kia có chỗ nào tốt, nếu không lo ngại mặt mũi Diệp gia, nàng đã sớm đem cái tiểu sâu mọt này nắm bắt rồi, mà đối với chuyện Trương Vũ dây dưa Minh Nguyệt Tâm, nàng cũng có chút nghe thấy, chỉ là không muốn can thiệp quá mức đến chuyện giữa mấy người trẻ tuổi bọn họ, mới không hỏi đến mà thôi, bây giờ nghe Minh Nguyệt Tâm nhắc tới Trương Vũ, không khỏi hỏi nói:

– Hắn và Trương Vũ có quan hệ gì sao?

Minh Nguyệt Tâm nhớ tới biểu lộ đặc sắc trên mặt Trương Vũ sau khi biết rõ chân tướng kia, không khỏi khanh khách mà nở nụ cười, sau đó đem chuyện đêm qua trở thành chuyện cười để kể cho Liễu Phượng Nghi một lần, cuối cùng cười nói:

– Tên Trương Vũ kia cũng thực sự rất đần đấy, hài tử kia tùy tiện bịa ra cái danh tự hắn cũng tin, Minh Tiểu Mãn? Nếu ta thật sự có đệ đệ, cũng không có khả năng sẽ đặt tên như vậy nha.

Liễu Phượng Nghi lại là sững sờ, vội hỏi:

– Ngươi nói hài tử kia bịa ra tên gọi là gì? – Minh Tiểu Mãn nha, làm sao vậy?

Minh Nguyệt Tâm không rõ tại sao Liễu Phượng Nghi lại cảm thấy hứng thú cái này.

Tiểu Mãn? Hài tử hiện tại, cũng đã không thấy nhiều cái có tên gọi như vậy rồi, vì cái gì người tiểu hài kia lại bịa ra một cái tên như vậy? Một cái dã man nhân, một cái tiểu mãn, cái nào cũng đều có liên hệ với ngoại hiệu và nhũ danh của cháu trai mình? Đây chẳng lẽ là thật sự trùng hợp? Nghĩ tới đây, Liễu Phượng Nghi không khỏi lấy ra điện thoại di động của mình đưa cho Minh Nguyệt Tâm, hỏi nói:

– Ngươi xem xem có phải là cái tiểu hài tử này?

Liễu Phượng Nghi đối với Diệp Phi cực kỳ yêu thương, mà ngay cả hình nền trên điện thoại cũng là dùng một tấm ảnh mình và hắn chụp chung, cho nên cũng cần tìm kiếm ảnh chụp của Diệp Phi rồi, trực tiếp mở điện thoại ra là có thể chứng kiến.

Minh Nguyệt Tâm tiếp nhận điện thoại nhìn nhìn một chút, thấy được khuôn mặt trong đó đúng là cái tiểu hài tử đáng giận kia, hắn cùng Liễu Phượng Nghi dùng một cái tư thế cực kỳ thân mật ôm một chỗ, nhớ tới bộ dạng có chút háo sắc của hài tử kia đêm qua, trong nội tâm Minh Nguyệt Tâm không khỏi chấn động, chẳng lẽ Liễu a di cùng cái tiểu hài tử này có loại quan hệ gì không thể nói? Tuy nhiên nàng lập tức vì chính cái ý nghĩ này của mình mà đỏ mặt, bởi vì cho dù là tại trên tấm ảnh, vẫn có thể nhìn ra được trong mắt Liễu Phượng Nghi tràn ngập vẻ từ ái, hơn nữa nàng cũng không có khả năng là người như, xem ra tiểu hài này hẳn là một cái vãn bối của nàng rồi, vì vậy gật đầu nói:

– Chính là hắn, Liễu a di ngài quen hắn?

Hỏi ra những lời này xong, Minh Nguyệt Tâm lại là một hồi đỏ mặt, vấn đề này của mình có vẻ hơi ngu ngốc, người ta ngay cả ảnh chụp cũng đem làm hình nền rồi, như thế nào lại không quen biết?

– Hắn là hài tử của muội muội ta.

Liễu Phượng Nghi thuận miệng trả lời, trong nội tâm lại cảm thấy cực kỳ kỳ quái, vì cái gì cái chất nhi yếu ớt đến mức làm cho người ta phải đau lòng kia của mình lại nửa đêm chạy đến nam khu cách hắn chừng hơn một trăm dặm? Mà lại còn cùng cái đại hán mạnh đến nỗi làm cho lòng người kinh hãi kia xuất hiện ở cùng một chỗ, chẳng lẽ giữa bọn họ có liên hệ gì? Xem ra chính mình phải tìm hắn hỏi rõ ràng một chút, có điều hôm nay sợ rằng không được, chỉ có thể đợi đến lúc khác rồi.

Cố nén một ngày nghi hoặc, sáng sớm hôm sau, Liễu Phượng Nghi liền đi theo Chu Minh Minh cùng tới tiểu gia của hai huynh muội Diệp Phi, muốn tìm Diệp Phi hảo hảo nói chuyện, chỉ là thời điểm nàng đến chỗ đó, lại phát hiện huynh muội Diệp Phi vẫn đều chưa rời giường, điều này làm cho nàng không khỏi nhíu mày, Diệp Phi còn chưa tính, dù sao thân thể của hắn quá yếu, nhưng Diệp Vân Khinh lại là một người tập võ, ngủ nướng như vậy là rất không hợp lý đấy, vì vậy sau khi cùng Trương di chào hỏi một chút, Liễu Phượng Nghi liền trực tiếp lên lầu hai, gõ vang cửa phòng của Diệp Vân Khinh.

Lúc này, Diệp Phi còn đang thoải mái tựa ở đầu giường, mà Diệp Vân Khinh đã mặc quần áo tử tế thì lại nằm ở giữa hai chân của hắn, hai tay nắm lấy gia hỏa làm cho nàng vừa thương vừa sợ kia, dùng cái miệng nhỏ nhắn thanh lý chất lỏng vốn thuộc về mình còn dính trên nó, tuy rằng như vậy cũng không đủ để cho Diệp Phi bắn ra, nhưng chứng kiến biểu lộ mê say trên mặt ca ca yêu mến kia, trong nội tâm Diệp Vân Khinh cũng đã rất thỏa mãn.

Thực lực huynh muội Diệp Phi hiện giờ đều vượt xa trước kia, tự nhiên cũng tai thính mắt tinh hơn trước, đương lúc Liễu Phượng Nghi gõ cửa phòng Diệp Vân Khinh, huynh muội hai người đang chìm đang trong loại ý cảnh ngọt ngào này đồng thời nghe được cách vách truyền đến tiếng đập cửa, trong nội tâm cả kinh, mới ý thức được hiện tại thật là có chút ít trễ giờ, Diệp Phi yêu thương vuốt ve một chút mái tóc dài mềm mại của Diệp Vân Khinh, nói ra:

– Được rồi, chúng ta đến tối lại làm a.

Diệp Vân Khinh khẽ gật đầu, lại càng đem cái thứ to lớn kia ngậm vào trong miệng nhỏ, nhẹ nhàng mút thêm vài cái mới lưu luyến buông ra, sau khi sửa sang lại quần áo một chút, mới mở cửa phòng Diệp Phi nhìn ra phía ngoài, lại là có chút kinh ngạc nói:

– Dì cả, sao ngươi lại tới đây?

Liễu Phượng Nghi đang suy nghĩ lát nữa nên làm cách nào dãy dỗ một chút Diệp Vân Khinh, không nghĩ tới nàng lại từ trong phòng Diệp Phi đi ra rồi, liền hỏi:

– Khinh Khinh, ngươi thế nào từ sáng sớm đã ở trong phòng của Tiểu Mãn?

Diệp Vân Khinh không khỏi lại nghĩ đến loại cảm giác làm cho nàng giống như bay tới bầu trời kia, tuy nhiên nhưng cũng biết việc này tuyệt đối không thể để cho dì cả biết rõ, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút đỏ ửng nói:

– Ta thấy ca ca vẫn chưa rời giường, nên đi gọi hắn.

Liễu Phượng Nghi khẽ gật đầu, cũng không hoài nghi cái gì, chỉ là có chút lo lắng hỏi:

– Tiểu mãn như thế nào còn không dây? Có phải có chỗ nào không thoải mái?

Lúc này Diệp Phi cũng đã mặc quần áo xong, từ trong phòng kêu lên:

– Dì cả, ta không sao, đã thức dậy.

Liễu Phượng Nghi nghe được Diệp Phi đã thức dậy, cũng không cố kỵ cái gì nữa, cùng Diệp Vân Khinh đi vào gian phòng của hắn, chỉ là vừa mới đi vào, Liễu Phượng Nghi không khỏi khịt khịt cái mũi, cảm giác trong gian phòng tựa hồ có một loại mùi rất kỳ quái.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242
Thông tin truyện
Tên truyệnDiệp Phi
Tác giả Dịch giả Sấu Bất Liễu
Phân loại Truyện cổ trang, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật06-11-2022 01:00:08
Truyện ngẫu nhiên
Tuổi Khỉ (Update phần 7)