Diệp Phi

Phần 184
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

– Diệp Phi, cậu muốn làm gì?

Vị đại đội trưởng kia bị cử động của Diệp Phi dọa cho giật mình hoảng sợ, vội vàng lớn tiếng quát hỏi. Quan hệ của Diệp Phi và Liễu Quân Di cũng không phải là chuyện gì bí mật, hắn làm đại đội trưởng đương nhiên là cũng biết đến, nhìn thấy Diệp Phi xông lên lỗ mãng như vậy, làm sao có thể không sốt ruột? Nếu như hắn xảy ra chuyện gì không may, mặc dù cũng không phải trách nhiệm của mình, nhưng nói ra cũng không chút nào dễ nghe. Quan trọng nhất là, từ nay về sau lại để cho hắn như thế nào đối mặt với tổng chỉ huy Liễu Quân Di ah?

Diệp Phi lại là mắt điếc tai ngơ đối với lời nói của đại đội trưởng, tiếp tục tăng tốc lao về phía trước. Những phần tử khủng bố ẩn núp ở trong rừng kia nổ súng cả nửa ngày, ngoại trừ ban đầu bắn trúng Lý Vân ra, căn bản là không có bất cứ tác dụng gì, vì vậy cũng đã có chút sốt ruột, lúc này lại trông thấy Diệp Phi một mình một người lao đến như vậy, làm sao có thể không cao hứng, họng súng lập tức nhắm tới hắn, viên đạn bắn ra giống như không cần tiền mà hướng hắn trút xuống.

Chính là tốc độ của Diệp Phi thật sự quá nhanh, những viên đạn của đám phần tử khủng bố kia đại đa số đều găm giữa không trung, cho dù có ngẫu nhiên bắn tới trên người Diệp Phi, cũng chỉ là bắn xuyên qua quần áo của hắn, căn bản không tạo thành chút thương tổn gì đối với hắn.

Chỉ dùng mười giây ngắn ngủi, Diệp Phi liền giống như cơn gió vọt tới trong rừng, nhìn quanh mọi nơi, chỉ thấy gần như phía sau mỗi một gốc cây đều ẩn giấu một người áo đen được trang bị tận răng, tính toán sơ qua, vậy mà không dưới 200 người, những người kia dường như cũng bị tốc độ nhanh như gió cùng thân thể lì lợm của Diệp Phi dọa cho sợ ngây người, đến tận khi hắn vọt tới phía sau, cũng đều không có quá nhiều phản ứng.

Cơ hội tốt như vậy Diệp Phi đương nhiên sẽ không bỏ qua, lập tức giơ lên họng súng trong tay, hướng về đám phần tử khủng bố hắn hận thấu xương kia mà ra sức bắn phá, trong nháy mắt liền có hơn mười người trúng đạn ngã xuống.

Nhưng chính là như vậy, Diệp Phi còn ngại tốc độ giết người không đủ nhanh, dứt khoát đem súng ống trong tay ném đi, lấy ra hai thanh đại kiếm từ trong không gian giới, mỗi tay nắm một thanh, xoay tròn như gió lốc phi tốc lướt qua chém loạn khắp mọi nơi, những nơi hắn đi qua, bất luận là người hay còn là cây cối, thậm chí cả những tảng đá lớn cao tới ngang ngực, cũng đều bị hắn ngang nhiên chặt đứt, ngay cả ngăn cản một chút tốc độ tiến tới của hắn cũng không thể.

Những phần tử khủng bố kia tuy rằng kinh nghiệm thực chiến so với đám đội viên chiến đội đặc chủng còn phải phong phú hơn không ít, nhưng nơi nào gặp qua quái vật như vậy? Đều bị dọa cho sợ hãi tột độ, thậm chí ngay cả vũ khí trong tay cũng vứt bỏ, đều xoay người bỏ trốn mất dạng.

Có điều đám phần tử khủng bố bọn họ mặc dù rất lợi hại, nhưng dù sao cũng vẫn là nhân loại, tốc độ sao có thể so sánh được với Diệp Phi – kẻ cũng đã vượt ra khỏi phạm vi nhân loại này? Cuối cùng nguyên một đám bị hắn đuổi theo, giết chết hơn phân nửa, mà những đội viên chiến đội đặc chủng sau khi trông thấy đám phần từ khủng bố hoàn toàn vứt bỏ vũ khí, cũng nhân cơ hội bao vây từ bên ngoài đánh vào, thu thập hết những tên Diệp Phi chưa kịp truy sát, cuối cùng 210 tên phần tử khủng bố tinh nhuệ vậy mà một tên cũng không chạy thoát, toàn bộ đều bỏ mạng tại nơi này.

Sau khi Vệ Thanh đem một tên phần tử khủng bố cuối cùng có ý đồ phản kháng nhất thương bạo đầu(1), trong rừng cây chợt im lặng trở lại, những đội viên chiến đội đặc chủng kia, nguyên một đám đều nhìn qua Diệp Phi như nhìn thấy quỷ, dường như không thể tin được vào con mắt của mình.

Mà Vệ Thanh lúc này cũng là cùng ý nghĩ với đám đội viên chiến đội đặc chủng bọn họ, tại thời điểm Diệp Phi vừa mới lao ra, trong nội tâm vốn chán ghét Diệp Phi, thấy vậy còn rất là sung sướng đấy, chỉ mong cho cái tên dựa dẫm vào người nhà mà làm liên lụy đến người khác này có thể bị đám phần tử khủng bố kia đánh chết đi, bất quá có lẽ là bởi vì tất cả mọi người đều là chiến hữu, ở sâu trong nội tâm rồi lại có chút không đành lòng. Về sau chứng kiến biểu hiện dùng hai chữ kinh người cũng không thể hình dung kia của Diệp Phi, kinh ngạc trong nội tâm nàng so với bất cứ ai khác đều phải lớn hơn rất nhiều.

Lúc trước, nàng cũng thầm nghe trộm được xạ kỹ của Diệp Phi cũng không thua kém Thần Thương Thủ là mình, tuy nhiên trong nội tâm lại có chút không cho là đúng, một gia hỏa lỗ mãng như vậy, kỹ thuật dù tốt chỉ sợ cũng là có hạn đấy, đem hắn đi so sánh với mình quả thực chính là vũ nhục tài năng của mình, nhưng hiện tại nàng lại hiểu rõ, người ta nói xạ kỹ cùng mình không sai biệt lắm, hẳn là nhường cho chính mình, trong lúc nhất thời trong lòng chỉ có thán phục: Đám người Liễu gia ở Vọng Hải đúng thật là biến thái, một cái Liễu Quân Di cũng đã lợi hại đến quá phận rồi, không nghĩ tới cháu ngoại của nàng so với nàng còn phải biến thái hơn nhiều lắm.

Trông thấy ánh mắt của đám đội viên chiến đội đặc chủng bọn họ, Diệp Phi không khỏi có chút cười khổ, xem ra thực lực chân chính của mình ở trong chiến đội đặc chủng này cũng đã không có khả năng tiếp tục ẩn giấu rồi, trước mắt biện pháp duy nhất chính là để cho bọn họ giúp mình che giấu bí mật này, không để cho người âm mưu giật dây kia biết rõ thực lực chân thật của mình, bất quá ngẫm lại việc này quả thật cũng không quá khó làm, bọn họ đều là quân nhân, phương diện giữ bí mật hẳn là không có vấn đề, đến lúc đó mình đem cái đại âm mưu kia vạch trần ra, tin tưởng bọn họ sẽ rất nguyện ý giúp mình bảo vệ bí mật này, đồng thời bản thân cũng có thể lôi kéo những đồng minh cường đại này về bên người mình, hôm nay sau khi tận mắt chứng kiến, hắn cũng hiểu được tố chất của những đội viên chiến đội đặc chủng này là cao cỡ nào, trong nội tâm sớm đã sinh ra ý nghĩ đem bọn họ thu phục cho chính mình sử dụng, về phần những phần tử khủng bố kia, Diệp Phi cũng không có quá nhiều lo lắng, nơi này bất cứ tín hiệu gì cũng đều không thông, vừa là hạn chế chiến đội đặc chủng bọn họ, đồng thời cũng là hạn chế đám phần tử khủng bố này, chỉ cần mình dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai tiêu diệt hết bọn chúng, vậy bọn chúng liền căn bản không có cơ hội đem tin tức này truyền đi.

Suy nghĩ cẩn thận những chuyện này, Diệp Phi đi đến bên người đại đội trưởng, nhìn qua Lý Vân khí tức càng ngày càng yếu ớt, trong nội tâm không khỏi có chút bi thống, hỏi:

– Đội trưởng, Lý thúc thế nào rồi?

Vị đại đội trưởng kia vẻ mặt lo lắng lắc đầu nói:

– Tình huống rất không lạc quan, Lý đội phó bị thương ở phần xương cổ, cho dù có thể giữ được tính mạng, chỉ sợ sau này muốn đứng lên cũng là không thể nào. – Bất kể như thế nào, cứ giữ lại tính mạng trước rồi nói sau.

Hiện tại Diệp Phi lo lắng nhất chính là Lý Vân sẽ không qua khỏi, về phần có thể cử động hay không, lại không hề quá mức quan tâm, nếu thật sự không cử động được vậy vẫn còn dụng cụ kia của mình, đến lúc đó lại để cho hắn trở thành cao thủ giống như đám đầu trọc bọn họ là được rồi, chút thương thế tự nhiên cũng không thành vấn đề.

Đại đội trưởng nghiêm nghị gật đầu, đi đến bên cạnh Vệ Thanh hỏi:

– Như thế nào, có bắt được người sống hay không?

Về phần Diệp Phi, hắn căn bản là không muốn đến hỏi, bởi vì tất cả mọi người cũng chứng kiến, tại dưới kiếm của hắn, tất cả những người bị hắn đuổi theo đều bị chặt đứt đoạn, thương thế như vậy căn bản không có khả năng lưu lại người sống.

– Không có.

Vệ Thanh lắc đầu:

– Có mấy tên không chết, nhưng sau khi bị chúng ta bắt được cũng đều tự sát, hơn nữa những người này phương Đông phương Tây đều có, trên người cũng không có tiêu chí gì, căn bản là không nhìn ra được rốt cuộc là tổ chức nào.

Vị đại đội trưởng kia dường như đã sớm ngờ tới kết quả này, thở dài nói:

– Quả nhiên là như vậy, xem ra lần này đám người mà chúng ta phải chống lại, thật sự là một đám gia hỏa không dễ đối phó ah.

Trong lòng Diệp Phi lại là nghĩ đến càng nhiều, xem từ biểu hiện giống như quân cảm tử này của bọn hắn, chỉ sợ nếu thật sự bắt được người sống, cũng rất khó hỏi ra tin tức gì hữu dụng, hơn nữa vô cùng có khả năng ngay cả chính bọn họ cũng không biết mình rốt cuộc bị người nào sai khiến, tuy vậy hắn cũng không có quá mức lo lắng, chỉ cần có thể buộc bọn hắn nói ra âm mưu, bất luận có thể biết rõ người phía sau màn là ai hay không, đều đủ để đem gần ngàn tinh anh trong chiến đội đặc chủng này buộc lên chiến xa của mình rồi.

– Đại đội trưởng, anh có cảm thấy có cái gì không đúng hay không?

Diệp Phi nghĩ tới hôm nay đột nhiên bị tập kích, chỉ sợ hành tung của nhóm người mình đã bị đám phần tử khủng bố này nắm rõ trong lòng bàn tay rồi, vì vậy mở miệng nhắc nhở một câu.

Vị đại đội trưởng kia khẽ nhíu mày, nói ra:

– Tôi cảm thấy có chút kỳ quái, chúng ta cùng nhau đi tới, ngay cả một chút dấu vết xuất hiện của đối phương cũng không hề phát hiện, vậy mà chính bọn họ lại đột nhiên xuất hiện ở phía sau chúng ta, nếu như không phải nơi này tín hiệu gì cũng không thông, tôi đã phải nghi ngờ trong chính chúng ta có kẻ nội ứng rồi.

Nội ứng? Trong nội tâm Diệp Phi thầm cười khổ, cái này nhất định là có đấy, nhưng cũng không phải xuất hiện ở trong tiểu đội, mà là một chỗ khác hoàn toàn, lại hỏi:

– Vậy bước tiếp theo chúng ta nên làm gì?

Vị đại đội trưởng kia nhất thời cũng không có chủ ý, suy nghĩ một chút liền nói:

– Tôi thấy tốt nhất vẫn là nên nghĩ biện pháp tụ hợp cùng đám người Liễu đội trưởng, sau đó lại cùng nhau ngẫm lại biện pháp a. – Vậy có cách nào liên hệ với nàng hay không?

Diệp Phi vội hỏi, tiểu đội này của mình đột nhiên bị tập kích, cũng không biết những tiểu đội khác thì thế nào, vạn nhất Trương Cường gặp vấn đề gì khiến cho tại tình huống đụng phải cường địch cũng không thể phát ra tín hiệu cầu cứu, lại để cho tiểu di gặp phải nguy hiểm, vậy thì hỏng bét rồi.

Vị đại đội trưởng kia nói:

– Mấy người đại đội trưởng chúng ta mỗi người đều có trong tay một cái đạn khói tín hiệu triệu tập khẩn cấp, chính vì đề phòng xảy ra tình huống đặc biệt cần tập hợp mọi người, liền lập tức sử dụng đấy.

Diệp Phi hơi sững sờ, không nghĩ tới tiểu di và đám đại đội trưởng bọn họ cũng nghĩ đến biện pháp giống như mình, hướng đại đội trưởng nói:

– Vậy mau phát tín hiệu a, chúng ta tốt nhất là cùng nhau ra ngoài thương lượng lại đối sách một chút, bằng không đây cũng không phải là biện pháp tốt.

Tuy rằng Diệp Phi chỉ là một tân binh, nhưng biểu hiện vừa rồi của hắn cũng đã khuất phục tất cả đội viên chiến đội đặc chủng, đối với đề nghị của hắn đại đội trưởng cũng rất là đồng ý, khẽ gật đầu, từ trong ba lô trên người lấy ra một đồ vật giống thứ đồ phóng ra pháo hoa, vừa định nhen nhóm, không ngờ trong rừng rậm phía xa đột nhiên lóe sáng lên, tiếp theo một quả pháo hoa xinh đẹp nổ bung giữa bầu trời, sợi sợi rơi xuống giống như một đám khói lửa hình cây liễu rủ xuống.

Chứng kiến cảnh này, sắc mặt Diệp Phi lập tức đại biến, bởi vì cái này đúng là pháo hiệu phát ra ánh sáng đặc biệt mà hắn đưa cho Trương Cường, vội vàng ngăn lại đại đội trưởng, để cho bọn hắn chờ tại chỗ này, sau đó thân thể lóe lên, nhanh chóng biến mất trong rừng sâu.

(1) Nhất thương bạo đầu: Một súng bắn nổ đầu – one shot headshots…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242
Thông tin truyện
Tên truyệnDiệp Phi
Tác giả Dịch giả Sấu Bất Liễu
Phân loại Truyện cổ trang, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật06-11-2022 01:00:08
Truyện ngẫu nhiên
Em Quỳnh thèm đụ (Update phần 3)
Sinh viên tình nguyện (Update phần 4)
Quan hệ lén lút (Update phần 2)