TruyenSexVIP.net > Truyện dâm hiệp > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Phần 50
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Tô Thuyên không muốn đem tình huống mình đang quẫn cảnh nói cho hắn biết, nên thản nhiên chỉnh đốn lại y phục, Phương Di liền mang một cái ghế đến, Tô Thuyên hài lòng mỉm cười, ưu nhã ngồi xuống, cánh tay thon dài vén vài sợi tóc rối ra sau tai, cười nhạt nói:

– Chỉ cần bản phu nhân một thân một mình đến thì cũng có thể gặp được Tống đại nhân đại danh đỉnh đỉnh, Thần Long Giáo cần gì phải phái nhiều cao thủ đến đây?

– Thật không?

Tống Thanh Thư đăm chiêu, âm thầm hối hận, quãng thời gian trước vì bận sự tình của Song Nhi, đã quên quan tâm đến thế cục Liêu Đông gần đây, bây giờ thông tin quá ít, chính hắn không có cách nào phân tích ra được chuyện quái lạ trước mắt.

– Tống đại nhân chẳng lẽ cứ cùng ngồi đối diện nhân gia cho đến bình minh hay sao?

Thấy Tống Thanh Thư cau mày, một mình trầm ngâm uống rượu, Tô Thuyên mập mờ mỉm cười nói.

Nghe tiếng cười kiều mị của Tô Thuyên, Song Nhi cùng Phương Di âm thầm nhíu nhíu mày, Phương Di trong lòng khinh bỉ: “Quả nhiên là tao đãng phụ, trắng trợn câu dẫn nam nhân…”

Đương nhiên lời nói này nàng không dám biểu lộ ra, đứng phía sau Tô Thuyên, vẫn tỏ ra dáng dấp một mực cung kính.

Tống Thanh Thư trong lòng đang rối, nghe sau Tô Thuyên nói, cũng không suy nghĩ thêm, cười dài:

– Tại hạ vừa rồi đang suy tư đáp án một vấn đề.

– Không biết Tống đại nhân đã có thể nghĩ ra đáp án chưa?

Tô Thuyên nhấc tay lên, ra hiệu Phương Di mang cho nàng chén trà, Phương Di tuy trong lòng giận dữ, nhưng vẫn không dám cãi lại ý của Tô Thuyên.

– Chưa có nghĩ ra, mà cũng không có ý định tiếp tục suy nghĩ.

Tống Thanh Thư nói.

– Giờ thì Hồng Phu nhân nói thẳng ra được rồi, đến tột cùng muốn tại hạ làm như thế nào.

Tô Thuyên hiển nhiên rất hài lòng phản ứng của hắn, gật đầu nói:

– Bản phu nhân chỉ muốn mời Tống đại nhân cùng thiếu phu nhân Song Nhi đến Thần Long Đảo làm khách một chuyến mà thôi.

– Không thể…

Tống Thanh Thư cự tuyệt từ chối.

– Hồng phu nhân xem tại hạ xem là kẻ ngu si sao? Dựa theo ân oán của tại hạ cùng Hồng giáo chủ, cho dù tại hạ ngoan ngoãn nghe theo lời phu nhân, các người cũng sẽ không cho ta giải dược, đã là như vậy, chi bằng tại hạ tiêu sái tự tại nhân sinh trong một năm cuối cùng há chẳng hay hơn?

Ba nữ nhân nhất thời lại rơi vào trầm mặc, các nàng đều là người trà trộn trong chốn giang hồ, cũng đã từng gặp nhiều kẻ tự xưng là hảo hán, nhưng lúc gặp phải bước ngoặt sinh tử, nếu không khóc ròng ròng, vẫy đuôi cầu xin, thì cũng đã được xem như không có sợ chết, nhưng ai cũng không bình tĩnh được như là Tống Thanh Thư vậy.

– Tống đại nhân có khả năng không nhận ra rõ ràng độc tính của Báo Thai Dịch Cân Hoàn rồi.

Tô Thuyên mở miệng nói.

– Bàn, Sấu Đầu Đà hai người mà Tống đại nhân đã từng thấy, có biết vì sao Sấu Đầu Đà vừa béo lại tròn, còn Bàn Đầu Đà lại cao vừa gầy không?

Không đợi Tống Thanh Thư trả lời, Tô Thuyên tiếp tục nói:

– Năm xưa Bàn Đầu Đà thì vừa béo lại tròn, còn Sấu Đầu Đà cũng danh xứng với vừa gầy lại cao, kết quả có một lần, hai người bọn họ không có trở lại Thần Long đảo đúng lúc để uống giải dược, Báo Thai Dịch Cân Hoàn liền phát tác, cho nên trở thành dáng vẻ bây giờ, còn nếu không có giải dược, e rằng sẽ chết đến thê thảm cực kỳ.

Song Nhi nghe qua sợ nổi da gà, Phương Di tuy đã sớm biết dược tính Báo Thai Dịch Cân Hoàn, nhưng bây giờ nghe đến, sau lưng cũng toát một trận khí lạnh, thử hỏi có nữ nhân nào không yêu quý nhan sắc của mình, ai cũng lo lắng mình sẽ biến thành dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ như Bàn Đầu Đà và Sấu Đầu Đà, cũng vì thế mà Phương Di mới nghe theo lời của Tô Thuyên.

– Tống đại nhân võ công cao cường, lại có được khuôn mặt phong thần tuấn lãng, nhất định có được rất nhiều mỹ nhân một lòng chân thành, nếu gương mặt tuấn tú này biến thành như trái bí Sấu Đầu Đà kia, thử hỏi những mỹ nhân kia còn có thể một lòng chân thành với Tống đại nhân không đây?

Tô Thuyên vừa nói vừa chuyển tới trước mặt Song Nhi, nhìn chằm chằm tựa hồ như giễu cợt.

Song Nhi bị Tô Thuyên nhìn không chớp mắt, trong lòng hoảng hốt, liền vội vàng nói:

– Phu nhân nói với Tống đại ca, mà còn nhìn ta để làm cái gì chứ?

Tô Thuyên mặt giãn ra cười nói:

– Thiếu phu nhân cũng trúng độc, ta đang lo lắng cho thiếu phu nhân với nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn, không biết sẽ sau này biến thành hình dáng gì…

Nói xong nàng liền vươn bàn tay vuốt lên gò má Song Nhi, chính nàng trong tâm cũng thừa nhận Song Nhi da thịt trơn mềm cực kỳ chạm vào cảm nhận rất là thích thú.

Song Nhi còn chưa kịp nổi giận, thì Tô Thuyên xoay người nhìn Tống Thanh Thư nói:

– Tống đại nhân không vì chính mình suy nghĩ, thì cũng phải vì thiếu phu nhân Song Nhi cô nương ngẫm lại chứ.

Tống Thanh Thư bình tĩnh nói:

– Tại hạ đã nghĩ tới, lấy tính cách của thiếu phu nhân, nàng tất nhiên cũng không muốn vì tham sống sợ chết, để mà làm cẩu cho Thần Long Giáo sai khiến. Tại hạ sẽ cùng thiếu phu nhân vượt qua những tháng ngày còn lại, chắc là thiếu phu nhân cũng sẽ không trách tại hạ.

Song Nhi trong khóe mắt tràn lên nước mắt, nàng kiên quyết gật đầu, một bên Phương Di nghe được lời Tống Thanh Thư nói, lại nhìn thấy Song Nhi phản ứng, bên trong ngực nàng như bị đánh trúng một quyền, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Tô Thuyên cũng có chút nghẹn lời, không ngờ Tống Thanh Thư lại dầu muối bất xâm, nhưng tình cảnh nàng bây giờ đang gặp nguy cơ, nên cần gấp Tống Thanh Thư lên đảo một chuyến, đôi mắt hơi chuyển động, liền nảy ra ý:

– Tống đại nhân có khí độ như vậy, bản phu nhân thật là khâm phục, có điều nếu như ta chịu đưa cho thiếu phu nhân giải dược, đổi lại chỉ một mình Tống đại nhân lên đảo thì sao nào?

Lời Tô Thuyên vừa nói ra, Tống Thanh Thư lập tức ngẩng đầu lên, Phương Di ánh mắt cũng sáng ngời, Tô Thuyên từ trong lồng ngực lấy ra một viên thuốc, thấy Tống Thanh Thư thân hình khẽ nhúc nhích, vội vã làm liền đem dược hoàn để trước miệng, nói:

– Vừa rồi đã từng gặp qua thân pháp của Tống đại nhân, ta nào dám xem thường, nếu là Tống đại nhân nhuốm bước, ta sẽ đem viên giải dược này cắn vỡ nuốt đi, Tống đại nhân, có thể đoán xem, là Tống đại nhân nhanh hay là ta nhanh?

Tống Thanh Thư mở ra hai tay, hướng phía sau lui lại mấy bước, vẻ mặt áo não nói:

– Tại hạ thật hối hận vừa rồi tại sao không nhân cơ hội sờ soạng mò trong thân thể của Hồng phu nhân.

Tô Thuyên thoáng cái có chút ửng đỏ không ai phát hiện, cười nói:

– Tống đại nhân là chính nhân quân tử, đương nhiên sẽ không làm khó dễ hạng người nữ lưu như ta vậy.

Tống Thanh Thư đột nhiên nhìn chằm chằm nàng, lộ ra một tia quỷ dị mỉm cười:

– Tại hạ hiện đang suy nghĩ đến một vấn đề, phu nhân nếu không ngại thì đoán thử xem.

– Cái gì?

Tô Thuyên ngạc nhiên, đột nhiên hoàn toàn biến sắc, thì ra thân hình Tống Thanh Thư đã biến mất, liền vội vàng định cắn vỡ giải dược, nuốt xuống.

Thế nhưng bàn tay của Tống Thanh Thư đã chặn lại trên yết hầu Tô Thuyên, ra vẻ nế nàng nuốt xuống thì hắn sẽ bẻ gãy cổ nàng, nói:

– Tại hạ đang suy nghĩ phu nhân nếu có thể từ trong lồng ngực lấy ra một viên giải dược, vậy liệu rằng còn có viên thứ hai giải dược trong người hay không?

Tô Thuyên cười lạnh nói:

– Bản phu nhân biết rõ Tống đại nhân võ công cao cường, há ngu ngốc như vậy trong người mang theo giải dược, lại đến đây hạ độc, trong người ta chỉ có một viên cũng chỉ là để phòng ngừa vạn nhất có chuyện xảy ra mà thôi.

– Tại hạ không tin.

Tống Thanh Thư lắc đầu.

Trải qua khiếp sợ, Tô Thuyên dĩ nhiên đã khôi phục tự nhiên, nghe vậy liền ưỡn ngực lên, nhẹ nhàng nói:

– Nếu Tông đại nhân không tin, cứ việc đưa tay đến trong người của ta lục soát đi…

“Không xong rồi, làm sao lục soát được ở trước ngực Hồng phu nhân…”

Tống Thanh Thư nhìn ra những đôi mắt đang nhìn mình đăm đăm, nếu giờ khắc này không có Song Nhi cùng Phương Di, thì Tống Thanh Thư có thể là không ngại ngần gì mà mò mẫm một phen, hắn thầm than đáng tiếc, cũng không muốn từ trước đến giờ tạo lập hình tượng lại bị hủy hoại trong một ngày, đành quay về phía Phương Di nói:

– Phương phu nhân, nhờ phu nhân đến giúp đỡ lục soát giùm…

Tống Thanh Thư biết rõ Thần Long đảo am hiểu dùng độc, lo lắng trong lồng ngực Tô Thuyên có gì đó cổ quái, nên không muốn để cho Song Nhi mạo hiểm, trên mặt Phương Di lộ ra vẻ do dự, Tống Thanh Thư nói:

– Phương phu nhân, nếu tìm được giải dược, thì phu nhân cũng không cần lo lắng bị người Thần Long đảo áp chế.

Thấy Phương Di chần chờ rồi cũng đi tới trước người mình, Tô Thuyên mày liễu dựng thẳng:

– Ngươi dám…

Khiếp sợ dư uy lâu nay của Tô Thuyên, cánh tay của Phương Di vừa đưa đến một nửa liền ngừng lại, thấy thế Tống Thanh Thư vội nói:

– Phương phu nhân, chỉ là thay thế Hồng phu nhân tránh để bàn tay của tại hạ đụng chạm vào làm mất đi thuần khiết của Hồng phu nhân, không chỉ là có công, thì làm sao Hồng phu nhân lại trách Phương phu nhân, trừ phi Hồng phu nhân dự định làm muốn tại hạ chạm vào thân thể của mình, có phải không Hồng phu nhân?

Tô Thuyên hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên là ngầm thừa nhận, Phương Di được ám chỉ cho phép, liền đưa tay vào trong áo Tô Thuyên mò lên trên ngực.

Do trong lòng tức giận Tô Thuyên, Phương Di không biết làm sao, liền cố ý nhân cơ hội mò mẫm ngắt trên đầu núm vú nhạy cảm của Tô Thuyên một cái, Tô Thuyên trong lòng nhảy lên, thấy Tống Thanh Thư không chú ý tới, nàng lạnh lùng nhìn Phương Di: “Ngươi lá gan không nhỏ…”

Phương Di ngắt xong, liền hối hận, có điều chuyện đến nước này, có hối hận cũng vô dụng, trong lòng bất chấp, lại dùng sức ngắt thêm mấy cái trên bầu vú Tô Thuyên.

Tô Thuyên cùng Hồng An Thông phu thê vốn chỉ là ngắn ngủi trong vòng nửa năm rồi lão không gần nữ sắc mà lo tu luyện võ công, nhiều năm qua nàng đã không có nam nhân làm cho thân thể thoải mái, tại thời khắc này tựa như là dựa ở trong lòng Tống Thanh Thư, nghe khí tức cương dương nam nhân nồng nặc, bầu vú nhạy cảm lại bị Phương Di tùy ý nhào nặn, hơi thở lập tức trở nên gấp gáp lên, mặc dù nàng là cao thủ nhiếp hồn mị pháp, nhưng đã mười năm không cùng nam tử thân cận, bất thình lình cảm thụ giống như là bài sơn đảo hải làm cho nàng không thể phòng ngự, chỉ cảm thấy đại não tê dại, từ nơi riêng tư bên dưới hạ thể cũng bắt đầu rỉ ra chút ít dịch nhờn…

Cảm nhận được trong lòng thân thể vưu vật càng lúc càng mềm, nhìn thấy Tô Thuyên vẫn là như vậy ôn nhu diễm lệ, như ngầm trông thấy một đôi bầu vú to thẳng ở bên trong nhúc nhích, kéo theo từng trận trận sóng sữa lay động, bộ dáng kia đủ để cho bất luận nam nhân nào gặp phải cũng điên cuồng. Tống Thanh Thư cũng bị sợ thầm nghĩ: “Thân thể của Hồng phu nhân không đến nỗi mẫn cảm như thế vậy chứ, ta chỉ mới ôm nàng, mà nàng đã động tình…”

– Đã tìm đã thấy chưa?

Tống Thanh Thư nhìn Phương Di hỏi.

Ánh mắt Phương Di né qua một, lắc đầu:

– Không có giải dược, chỉ có Báo Thai Dịch Cân Hoàn mà thôi.

Tô Thuyên trừng Phương Di:

– Sau này ta sẽ tìm ngươi tính sổ.

Tống Thanh Thư cho rằng Tô Thuyên nói chính là Phương Di dám to sờ soạng lục tìm trong thân thể mình, chỉ có Phương Di rõ ràng là Tô Thuyên muốn nói đến chuyện gì.

– Tông đại nhân đã thỏa mãn chưa? Tô Thuyên ngước đầu hơi chếch, nhìn Tống Thanh Thư hỏi.

Thấy trong đôi mắt nàng như phủ lấy hơi nước, Tống Thanh Thư cảm thấy mình cũng có chút quá nóng vội, liền vội vàng nói:

– Chỉ cần Hồng phu nhân đáp ứng cho Song Nhi giải dược, tại hạ sẽ cùng phu nhân đến Thần Long đảo…

– Ta không đồng ý…

Vào lúc này Song Nhi đứng dậy nói.

– Không biết nói chuyện được hay không, việc này tại hạ làm chủ.

Song Nhi thấy Tống Thanh Thư lặng lẽ cùng nàng nháy mắt ra hiệu, tuy không rõ vì sao, nhưng nàng vẫn tin hắn, liền gật đầu…

– Quân tử nhất ngôn?

Tô Thuyên trầm thấp nói.

– Tứ mãn nan truy…

Tống Thanh Thư đáp.

Quan sát vẻ mặt Tống Thanh Thư, tựa hồ để nhân biết hắn nói chuyện thật hay giả, một lát sau, Tô Thuyên nhoẻn miệng cười:

– Được, ta tin tưởng Tống đại nhân, còn không thả ta ra?

Tống Thanh Thư buông tay ra, Tô Thuyên liền đi tới Song Nhi trước mặt, vẻ mặt trêu cợt:

– Thiếu phu nhân thật là nghe lời Tống đại nhân, giờ ta cũng không biết nên gọi là Vi phu nhân hay là Tống phu nhân nữa đây.

– Mặc kệ…

Song Nhi còn chưa nói hết, Tô Thuyên liền nhân cơ hội hôn lên trên miệng nàng, trong lúc Song Nhi còn không kịp phản ứng lại, thì Tô Thuyên đã cưỡng chế công chiếm đôi môi của Song Nhi, đầu lưỡi cũng rất nhanh liền xông vào trong khoang miệng của nàng, tùy ý quấy lấy, cái lưỡi đinh hương bị Tô Thuyên mút hút, cũng không hiểu là có ma mị gì mà đầu lưỡi của Song Nhi cũng không tự chủ được, hai cái đầu lưỡi càng không ngừng cùng một chỗ quấn quanh xoay tròn, trong lúc này Tô Thuyên đã đem giải dược dùng lưỡi đẩy đến trong miệng Song Nhi.

Lúc Song Nhi đem Tô Thuyên đẩy ra, nàng khom lưng muốn nôn ra, Tô Thuyên cười nói:

– Thiếu phu nhân, nếu ngươi đem giải dược phun ra, có thể là làm lãng phí ý tốt của Tống đại nhân đấy.

– Thật là ghê tởm…

Song Nhi không ngừng lau miệng, oan ức nhìn Tống Thanh Thư.

Tống Thanh Thư cũng không ngờ tới Tô Thuyên lại dùng phương thức hương diễm như vậy đưa cho Song Nhi giải dược, hắn không nhịn được cười nói:

– Được rồi thiếu phu nhân, có được Hồng phu nhân thiên kiều bách mị đại mỹ nhân như vậy hôn lấy, cặp môi thơm chắc rất là ngọt ngào, thiếu phu nhân cũng không nên oán giận.

– Chính Tống đại ca nếm thử thì biết ngọt hay không ngọt.

Song Nhi không vui nói.

Tô Thuyên hơi đỏ mặt, nói:

– Đa tạ Tống đại nhân khích lệ, nếu Tống đại nhân có ý định, bản phu nhân cũng sẽ tự nhiên để cho đại nhân thưởng thức…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyệnCao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật13-11-2022 08:05:05
Truyện ngẫu nhiên
Yêu nữ quầy bar (Update phần 110)
Tâm sự của mẹ (Update phần 8)
Trại cai nghiện (Update phần 32) - FrogMan