TruyenSexVIP.net > Truyện dâm hiệp > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Phần 102
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

A Đại A Nhị vừa sợ vừa giận, bọn chúng cùng với A Tam tuy rằng không phải là thân huynh đệ, nhưng cùng làm gia nô cho Nhữ Dương Vương Phủ nhiều năm, nên so với huynh đệ bình thường còn gần gũi nhiều hơn, thấy A Tam chết ở trong tay Huyền Trừng đại sư, ánh mắt đỏ lên, lập tức xông lại muốn báo thù.

A Đại tuy rằng hiện giờ chỉ còn một tay, nhưng tốc độ kiếm pháp cũng không hề giảm chút nào, vừa giờ tay chiêu kiếm đã đâm đến trước mặt Huyền Trừng đại sư, lão tăng mặt không biểu lộ gì cả, tay trái hóa thành móng vuốt nghênh đón mũi kiếm đâm tới.

A Đại sững sờ, cho dù là có luyện được Đại Lực Kim Cương Chỉ, cũng không thể dùng để đối với thanh kiếm sắc bén như thế được, bởi vậy tuy rằng thấy hai ngón tay của Huyền Trừng đại sư mơ hồ có một lớp chân khí óng ánh lưu động cũng không quan tâm đến, cười lạnh một tiếng, vận khởi công lực toàn thân, dựa vào một chiêu kiếm này có thể chém đứt nửa bàn tay của Huyền Trừng đại sư.

Khi mũi kiếm cùng đầu ngón tay vừa chạm nhau, thì A Đại cảm giác được từ thân kiếm truyền đến một luồng đại lực chặn lại, không cách nào đấm tới được, A Đại nhướng mày, không cam lòng dùng sức đẩy thanh kiếm tới, thân kiếm rất nhanh cong vồng lên…

Huyền Trừng đại sư hét lớn một tiếng, đầu ngón tay vặn lấy đỉnh đầu kiếm, thanh từng tựa như gỗ mục từng khúc đứt gãy, A Đại sợ hãi, nhưng dù sao cũng là là cao thủ nhất lưu, vội vàng thừa cơ lui về sau mấy trượng, nhìn xem trong tay chỉ còn trụi lủi chuôi kiếm, trong đầu đột nhiên nghĩ đến một tuyệt học trong truyền thuyết Thiếu Lâm Tự, đắng giọng nói ra:

– Nhất Chỉ Thiền!

Nhất Chỉ Thiền của Thiếu Lâm Tự là võ công cực kỳ cao thâm, tăng nhân bình thường, không có trên mấy mươi năm tu luyện khó có thể luyện được nhập môn, Thiếu Lâm Tự từ lúc sáng lập ra đến nay, tăng nhân luyện thành công phu Nhất Chỉ Thiền này chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Tương truyền sau khi luyện thành, ngón tay đánh đâu thắng đó, có thể cách không điểm lấy huyệt đạo người rất dễ dàng, uy lực thậm chí còn trên đoạn thức Nhất Dương Chỉ của Đại Lý, chỉ vì người luyện thành quá ít, nên danh tiếng trên giang hồ không có được hiển hách như Nhất Dương Chỉ.

Tất cả phát sinh với tốc độ quá nhanh, A Nhị đã vận lên Đại Kim Cương Chưởng đánh đến ngực phải Huyền Trừng đại sư. A Nhị, A Tam cùng là cao thủ của Kim Cương môn Tây Vực, ngày xưa Triệu Mẫn sử dụng quỷ kế, lấy tu vi thiên nhân của Trương Tam Phong cũng bị đánh thành trọng thương khi bị trúng kế, thiếu chút nữa dẫn đến phái Võ Đang bị hủy trong tay người của Triệu Mẫn.

A Nhị đã luyện được môn ngoại công cùng với nội công của Kim Cương phái tới đỉnh phong, hắn không tin Huyền Trừng đại sư công lực so với Trương Tam Phong lại lợi hại hơn, nghĩ thầm lúc xuất ra chiêu này, Huyền Trừng đại sư có muốn tránh cũng không kịp, chỉ có khả năng duy nhất là dùng cứng đối cứng, dựa vào nội lực sâu dầy của mình, A Nhị không có khả năng chịu thiệt.

Huyền Trừng đại sư vừa mới bức lui A Đại, quả nhiên chưởng phong đã tới không kịp né tránh, đành phải giơ chưởng nghênh tiếp, dùng đúng công phu Bàn Nhược chưởng rồi mới cùng Tống Thanh Thư giao thủ.

Song chưởng chạm nhau, cũng không có tiếng vang của chưởng chạm, A Nhị thấy mười thành công lực chưởng pháp của mình giống như viên đá ném xuống biển biến thành hư vô, còn chưa kịp kinh hãi, thì thấy chưởng lực từ bàn tay của Huyền Trừng đại sư truyền đến một cơn cuồng phong bài sơn đảo hải, A Nhị quát to một tiếng, chật vật từng bước lui về sau, mỗi một bước đạp chân trên sàn nhà, đá xanh đều vỡ nát, đến khi hắn dừng lại được thân hình, nhịn không được nửa quỳ trên mặt đất, phun ra một ngụm lớn máu tươi.

“Trước hóa giải chưởng lực đối phương biến thành vô hình, lại thừa cơ phát lực tiến quân thần tốc, Bàn Nhược chưởng quả nhiên huyền diệu vô cùng.”

Tống Thanh Thư thấy được tặc lưỡi, nghĩ thầm Hàng Long Thập Bát Chưởng của mình như vậy mà còn cố hết sức tránh cùng đối phương chưởng chạm chưởng, A Nhị cương mãnh có hơn, nhu kình chưa đủ, thế mà dùng Kim Cương chưởng muốn cùng Bàn Nhược chưởng liều mạng, thật sự là không biết tự lượng sức mình.

– Lộc tiên sinh, Hạc tiên sinh, nhanh giúp đỡ bọn họ.

Triệu Mẫn vừa rồi nhìn xem Huyền Trừng đại sư cùng Tống Thanh Thư thi đấu, bàng quan đứng ngoài, không ngờ tới bị chuyển hướng thủ hạ dưới tay mình cùng Huyền Trừng đại sư đánh nhau, nhưng vừa đối mặt sau đó liền thất bại thê thảm như vậy, trong lòng thầm kêu khổ.

Huyền Minh nhị lão chứng kiến Huyền Trừng đại sư giơ tay nhấc chân thì chấn hao tổn tinh thần Thần Tiễn Bát Hùng, giết A Tam, lui A Đại, đánh trọng thương A Nhị, nên có chút khiếp sợ, nhưng vì chủ tử lên tiếng, hai người liếc nhau, đành phải phóng vào nghênh đón tiếp lấy.

Huyền Minh nhị lão không dám cuồng vọng như lúc trước, biết là không thể dùng Huyền Minh Thần Chưởng tốc thắng được đối phương, liền cầm lấy kỳ môn binh khí của mình.

Hai người vốn là cao thủ đứng đầu trên đời, huynh đệ cùng nhau tung hoành mấy chục năm, nên cực kỳ am hiểu chi thuật hợp kích, cho nên Huyền Trừng đại sư trong thời gian ngắn cũng không làm gì được hai người bọn họ.

Ba người rất nhanh nhập vào chiến thành một đoàn, phạm vi trong vòng mấy trượng kình phong sắc bén như đao tỏa ra, Huyền Trừng đại sư tay không tấc sắt vì cây thiền trượng vẫn còn cắm ngoài cửa sổ, nhưng không hề sợ hãi, ngược lại Huyền Minh nhị lão thần sắc dần dần ngưng trọng, thân pháp cũng có chút đã là rối loạn.

– Kính xin quốc sư ra tay tương trợ.

Triệu Mẫn mắt thấy Huyền Minh nhị lão dần dần rơi vào thế hạ phong, tuy rằng chiêu thức vẫn là dũng mãnh chiêu xuất chiêu thủ, nhưng trong lòng nàng minh bạch Huyền Minh nhị lão bất quá là gắng gượng chèo chống mà thôi, nên quay qua về phía Kim Luân Pháp Vương xin trợ giúp.

– Quận chúa… chuyện này…

Kim Luân Pháp Vương ra vẻ chần chờ, lão đường đường là quốc sư Mông Cổ, nếu như cùng Huyền Minh nhị lão liên thủ đối địch, cho dù thắng được cũng chẳng có thể diện gì. Huống chi dựa vào võ công của Huyền Trừng đại sư biểu hiện, nếu đơn đả độc đấu, trong lòng Kim Luân Pháp Vương cũng không có gì nắm chắc, vì vậy lâm vào trong thế tiến thoái lưỡng nang.

Theo như thâm ý của Kim Luân Pháp Vương, Huyền Minh nhị lão tuy rằng đánh không lại Huyền Trừng đại sư, nhưng Huyền Trừng đại sư muốn thắng được Huyền Minh nhị lão, sợ rằng ít nhiều gì cũng phải trả giá nhất định, đến lúc đó lão mới xuất trận chống lại Huyền Trừng đại sư đã bị tiêu hao nội lực, thì phần nắm chắc chiến thắng liền gia tăng đáng kể, lúc đó vang danh đơn đả độc đấu thắng được đệ nhất nhân trong vòng hai trăm năm qua của Thiếu Lâm Tự, lan truyền ra ngoài, thì danh vọng với thiên hạ sẽ to lớn chưa từng có, cớ sao mà không tính toán làm như vậy.

– Quốc sư, ta biết rõ thân phận Quốc sư ra sao, nhưng chuyến đi này nhiệm vụ trọng đại, như xảy ra điều gì ngoài ý muốn, chỉ sợ không tốt bẩn báo với Đại Hãn mà thôi.

Hoa Tranh cũng bên cạnh khuyên nhủ, nàng cho là Kim Luân Pháp Vương cố kỵ thanh danh, nào biết được trong lòng của lão có nhiều toan tính như vậy.

Ngay cả Hoa Tranh công chúa cũng mở miệng, Kim Luân Pháp Vương rút cuộc từ chối không được, liền gật đầu, đứng dậy đối với trong tràng đại chiến nói với Huyền Trừng đại sư:

– Lão tăng chính là Kim Luân Pháp Vương quốc sư của Mông Cổ, hôm nay giao đấu cùng đại sư, hãy cẩn thận.

Vừa dứt lời, trên tay bay ra ba vòng Kim Luân cấp tốc xoay tròn tấn công đến Huyền Trừng đại sư.

Kim Luân Pháp Vương mặc dù tính toán, nhưng dù sao thân cũng là nhất phái tông sư, dưới tình huống đã lấy nhiều đánh ít, nên không thể âm thầm đánh lén, vì vậy trước khi ra chiêu, thì mở miệng báo trước.

– Quốc sư, nơi đây giao lại cho Quốc sư rồi…

Nghe được xé gió của những chiếc vòng Kim Luân đánh tới, Huyền Minh nhị lão tâm ý tương thông dùng chưởng tạm thời bức lui Huyền Trừng đại sư, lập tức nhảy ra khỏi vòng chiến.

Thấy được Huyền Minh nhị lão qua cầu rút ván, Kim Luân Pháp Vương mắng thầm, nhưng giờ tên đã lên dây không bắn không được, đành phải âm trầm, cầm trong tay hai vòng Kim luân, phối hợp với ba vòng kia đang phi hành tiếp tục công tới.

Vàng, bạc, đồng, thiếc, chì năm cái vòng nặng nhẹ bất đồng, lớn nhỏ khác thường, Kim Luân Pháp Vương phóng tiếp hai vòng còn lại, năm vòng Kim Luân luân chuyển tốc độ như tên bắn, Huyền Trừng đại sư trước giờ chưa từng có gặp qua binh khí quái dị như thế, trong lúc bất ngờ bị những cái vòng Kim Luân từng góc độ công tới dồn ép làm luống cuống tay chân, hơi có vẻ chật vật.

“Năm vòng Kim Luân phóng xuất phi hành cũng hơi giống với ly kiếm thuật Mộc kiếm của mình…”.

Tống Thanh Thư quan sát trong chốc lát, mơ hồ nắm được quy luật quỹ đạo của năm vòng phi hành.

Ly kiếm thuật là do Tống Thanh Thư nghiên cứu ra một bộ kiếm pháp, lấy khí ngự kiếm, có thể khống chế cây kiếm quanh thân cách ba trượng xuất quỷ nhập thần, từng phương hướng lúc nào cũng có thể công kích địch nhân, về sau lại phối hợp với Hàng Long Thập Bát Chưởng, quyền kiếm kết hợp, ngay Tây Độc Âu Dương Phong cũng bị bức ép phải chật vật…

Bất quá về sau hắn được Âu Dương Phong điểm tỉnh, ý thức được nhược điểm trong tâm, sau khi Tống Thanh Thư sáng tỏ thông suốt, toàn bộ cảnh giới võ học cũng đều tăng lên. Hiện hắn đã đổi xu hướng hóa phức tạp thành đơn giản, chỉ cần duy nhất một thanh cây kiếm là đủ.

– Quốc sư quả nhiên không hổ danh là đệ nhất cao thủ Mông Cổ, một chọi một, rõ ràng chiếm cứ thượng phong.

Chứng kiến thế cục trong tràng diện, Hoa Tranh hung phấn nói.

Bên cạnh Triệu Mẫn chưa bao giờ thiếu những cao thủ đứng đầu vây quanh, bởi vậy mặc dù nàng võ công không phải là cao minh lắm, nhưng kiến thức về võ công thì Hoa Tranh không thể so sánh bằng, nàng cũng nhìn thấy Kim Luân Pháp Vương đánh cho Huyền Trừng đại sư trở tay không kịp, hoàn toàn chính xác hơi chiếm thượng phong, lúc này Huyền Trừng đại sư giống như là một chiếc thuyền lá nhỏ trong cơn nộ hải song biển, tuy nhìn qua thì thấy hung hiểm, nhưng lần nào cũng đều có thể biến nguy thành an.

Kim Luân Pháp Vương không thể nhanh chóng đem ưu thế chuyển hóa thành thế thắng, chỉ sợ Huyền Trừng đại sư sau khi bình tâm quen thuộc với chiêu thức của Kim Luân Pháp Vương, chỉ sợ là tình thế thay đổi không thể lạc quan.

– Lộc tiên sinh, Hạc tiên sinh, mau đến trợ giúp quốc sư một tay.

Triệu Mẫn là một người thực tế, nàng mặc kệ cái gì gọi là quy củ võ lâm, dựa trên nguyên tắc của người Mông Cổ trên thảo nguyên, mạnh được yếu thua, lúc này nếu Huyền Minh nhị lão cùng Kim Luân Pháp Vương liên thủ, chỉ sợ Huyền Trừng đại sư khó mà bảo toàn được tính mạng.

– Quận chúa… quốc sư đang chiếm được thượng phong, chúng ta bây giờ dính vào, không phải là làm mất mặt quốc sư sao?

Lộc Trượng Khách nói, bọn họ tự nhiên rõ ràng vừa rồi Kim Luân Pháp Vương miễn cưỡng xông vào đánh chính là ngoài dự tính, bây giờ phong thủy luân chuyển, đến phiên hai người bọn họ đứng bàng quan rồi.

Triệu Mẫn khuôn mặt phát lạnh, đứng dậy hất cái áo choàng ngoài dùng cải nam trang, đệ lộ hẳn ra hình dáng nữ nhân, đang muốn dùng thân phận quận chúa hạ mệnh lệnh cho Huyền Minh nhị lão, thì lúc này trong tràng diện đã xảy ra biến hóa.

Qua mười mấy hiệp giao thủ, Huyền Trừng đại sư đã biết uy lực năm cái vòng Kim Luân, trên mặt nổi lên tự tin, không hề tránh né nữa, hít sâu một hơi, vận khởi Kim Cương Bất Hoại thần công hộ thể, tăng bào màu vàng lại phồng to lên.

“Ầm… ầm… ầm…”

Nương theo lấy vài tiếng nổ mạnh chói tai, những chiếc vòng Kim Luân đâm vào trên thân tang bào Huyền Trừng đại sư đều bị bắn dội ra, Kim Luân Pháp Vương sợ hãi, vội vàng vận khởi công lực thu hồi lại trong tay năm vòng Kim Luân hợp nhất, thủ thế trước người, phòng bị Huyền Trừng đại sư công kích kế tiếp.

Huyền Trừng đại sư vẫy tay, liền đem cây thiền trượng cắm trên vách tường gần cửa sổ hút về trong tay, niệm một tiếng Phật hiệu với Kim Luân Pháp Vương rồi nói:

– Pháp sư thân là quốc sư Mông Cổ, bần tăng không dám vô lễ lấy tay không đối đầu, nên lấy Phục Ma Trượng Pháp lĩnh giáo với thần công Mật Tông.

– Đại sư võ công cao thâm, bình sinh hiếm thấy, lão tăng sẽ dùng Long Tượng Bàn Nhược Công để đối phó, mong rằng đại sư chiếu cố.

Kim Luân Pháp Vương một tay cầm những vòng Kim Luân, một tay chậm rãi hoa lên, ánh sáng sau lưng dần dần gảy khúc, tựa hồ xuất ra thật thể Long Tượng pháp tướng.

– Tương truyền mỗi một tầng tăng lên, thì lại tăng lên gấp đôi tuyệt kỹ Mật Tông, không biết Pháp vương luyện đến tầng thứ mấy rồi?

Huyền Trừng đại sư quả nhiên thần sắc ngưng trọng hỏi…

– Lão tăng bất tài, đã luyện đến tầng thứ mười.

Kim Luân Pháp Vương mặt ngoài khiêm tốn, nhưng bên trong khó nén sự kiêu ngạo.

Nhìn xem tất cả lực chú ý trong tửu điếm của mọi người đều đặt vào cuộc giao đấu của hai người, Tống Thanh Thư trong lòng khẽ động, hướng về phương hướng Triệu Mẫn nhìn tới, gặp lúc ánh mặt trời từ phía sau chiếu xuyên qua ngọc thể nàng, làm ửng sáng mái tóc mây, phần gáy da thịt óng ánh, thân mặc một bộ y phục màu trắng, thân thể mềm mại trói buộc đường cong lả lướt, cái mông nở nang hồn viên nhếch lên săn chắc, một đôi bầu vú phồng phình dựng đứng chống đỡ như muốn thủng áo mà ra, đó là một loại đặc hữu mị lực nữ nhân, mị thái lan tràn, nói không nên lời động lòng người, một vẻ đẹp thiếu phụ thành thục được tích nước, mị đến tận xương tủy, Tống Thanh Thư không khỏi âm thầm tán thưởng:

“Quả nhiên không hổ là đệ nhất mỹ nhân Mông Cổ, đây cũng là cơ hội ngàn năm một thuở, lúc này nếu bắt cóc nàng quả thực là dễ như trở bàn tay…”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyệnCao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật13-11-2022 08:05:05
Truyện ngẫu nhiên
Đụng chạm (Update phần 3)