TruyenSexVIP.net > Truyện dâm hiệp > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2

Phần 162
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Thấy Ni Ma Tinh giương nanh múa vuốt xông lên đầu tiên, thiết xà chìm xuống hướng về trên đùi Tống Thanh Thư quét tớ, hắn thấy Tống Thanh Thư biểu hiện ra khinh công lại quá cao, nên vừa bắt đầu liền đánh vào nơi ưu thế nhất của đối phương.

Mắt thấy sắp quét trúng hai chân Tống Thanh Thư, Ni Ma Tinh còn chưa kịp cao hứng, thì đã thấy tay mình chìm xuống, Thiết Xà đã bị đối phương giẫm chân đè lên xuống đất, Ni Ma Tinh liền dùng sức rút về, nào ngờ đối phương một chân đạp lên, giống như chi trấn thái sơn, không có nhúc nhích mảy may.

Thấy Ni Ma Tinh gương mặt đỏ chót, Tống Thanh Thư than thở:

– Đúng là thà làm đầu gà mà không muốn làm chim phượng, ngươi ở Thiên Trúc xưng vương xưng bá cỡ nào tiêu dao tự tại, tội gì lại mò đến Trung Nguyên tranh đoạt vũng nước đục này?

Nói xong câu đó, kình lực bàn chân đột nhiên thả ra không còn thấy tăm hơi, Ni Ma Tinh đang vận công cường lực rút Thiết Xà trở về, đột nhiên không còn sự đè chặn, cây Thiết xà theo lực kéo mạnh đánh ngược về “bịch…” tự đánh trúng vào trên ngực mình, do tự mình va chạm, nên không có kháng lực, chỉ thấy trước ngực đau nhức, một ngụm máu tươi sắp phun ra thì trước mắt tối sầm lại, ngã nhào trên đất ngửa mặt lên trời.

Tiêu Tương Tử cùng Doãn Khắc Tây mặc dù có chút kiêng kỵ võ công Tống Thanh Thư, nhưng cũng không cho là hắn võ công chân thực có thể cao hơn mình bao nhiêu, thấy Ni Ma Tinh chật vật bị bại như vậy, còn nghĩ rằng do Ni Ma Tinh đã bị hư đôi chân nên bị yếu thế hơn.

Doãn Khắc Tây sấn tới vài bước, nhặt lên cây Thiết Xà của Ni Ma Tinh trong tay đưa lại cho Ni Ma Tinh.

Tiêu Tương Tử quát lên:

– Tiêu Tương Tử ta sẽ lĩnh giáo kiếm pháp của ngươi!

Nghe được Tiêu Tương Tử tự báo danh, Tống Thanh Thư ra tay cũng không lưu tình, mũi chân đá một cái băng ghế ngồi bay về phía Tiêu Tương Tử.

Tiêu Tương Tử vung lên cây Khốc Tang Bỗng đỡ, nào ngờ chưa chạm đến thì cái băng ghế đã đánh trúng trước mặt, mảnh gỗ tan tành vỡ ra mấy miếng, mắt Tiêu Tương Tử nổ đom đóm, loạng choạng như uống rượu say, trong thời gian ngắn đã mất đi sức chiến đấu.

Doãn Khắc Tây mới vừa rồi cùng Tiểu Long Nữ giao thủ, bàn tay bị nàng đâm bị thương, bây giờ võ công đã yếu hơn trước, tự nghĩ đơn đả độc đấu thì không phải là đối thủ người bí ẩn này, nên lúc Tiêu Tương Tử vung lên Khốc Tang Bỗng đỡ đòn, thì cùng lúc hắn dùng Kim Tiên quất tới trên người Tống Thanh Thư, nhưng Tiêu Tương Tử lại bị đánh tới trước, Doãn Khắc Tây muốn thu hồi Kim Tiên cũng trễ rồi.

Tống Thanh Thư song chỉ kẹp lấy cây roi Kim Tiên, ngón tay nắm nhẹ nhàng run lên, Doãn Khắc Tây liền thấy một luồng quái lực truyền đến trên cây nhuyễn tiên, hổ khẩu liền đau nhức như bị nứt ra, cây nhuyễn tiên đã bị chấn động thành nhưng khúc gãy.

Doãn Khắc Tây bị chấn động lui về sau ba, bốn bước mới miễn cưỡng đứng lại, sắc mặt vàng như nghệ, trong khoảnh khắc ngũ tạng lục phủ như tự xoay chuyển, nên không dám vận khí, cũng không dám di động nửa bước, tựa như là chết cứng.

Triệu Mẫn bất mãn càng lúc càng đậm, nghĩ thầm thủ hạ cao thủ của Hốt Tất Liệt sao không làm được việc gì cả? Trái lại Kim Cương môn chủ, Bách Tổn Đạo Nhân, Kim Luân Pháp Vương thì kinh hãi, bọn họ đối với trình độ võ công ba người Tiêu Tương Tử biết rất rõ, nếu muốn vượt qua bọn họ bất luận với một ai cũng không khó, nhưng nếu đối phương ba người liên thủ, hươu chết vào tay ai cũng còn chưa biết, chứ đừng nói đến nói vừa thấy mặt, thì xuất chiêu để ba đại cao thủ mất đi sức chiến đấu như thế này.

Bên kia Âu Dương Phong cùng Cừu Thiên Nhẫn cũng liếc mắt nhìn nhau, lấy tu vi của bọn họ, nhìn ra được vừa rồi trong chớp mắt ba chiêu của Tống Thanh Thư từ tầm thường hóa thứ thành thần kỳ, nhìn qua thì ung dung đơn giản, nhưng Âu Dương Phong cùng Cừu Thiên Nhẫn tuyệt đối không làm được giống như hắn biến nặng thành nhẹ nhàng như vậy.

Thấy ba người kia thất bại, Kim Cương môn chủ, Bách Tổn Đạo Nhân liền phản ứng, một trước một sau ngăn cản Tống Thanh Thư, Kim Luân Pháp Vương cũng ở một bên ánh mắt lấp lóe, nhìn chằm chằm vào hắn.

Huyền Minh Nhị lão cũng không nhúc nhích, bọn họ phải bảo vệ Triệu Mẫn, Hoa Tranh hai người, với lại sư phụ đã ra tay, bọn họ cũng không tiện tham gia vào.

– Ô…

Tống Thanh Thư nhướng lông mày.

– Không ngờ tại hạ lại làm phiền đến mấy vị cấp độ tông sư phải liên thủ đối phó.

Bách Tổn Đạo Nhân cùng Kim Cương môn chủ đỏ mặt, lấy thân phận của bọn họ, đừng nói lấy nhiều đánh ít, nếu một chọi một cùng với Tống Thanh Thư, cũng đã mang tiếng lấy lớn ép nhỏ, nhưng bọn họ nhìn ra được võ công Tống Thanh Thư sâu không lường được, hai người tuy rằng không sợ một chọi một, nhưng rõ ràng chỉ bằng dựa vào một người, thì sẽ không lưu giữ được hắn, bởi vậy cùng lúc phối hợp.

Lúc này Âu Dương Phong cười ha ha:

– Ta tối kỵ lấy nhiều đánh ít, vừa vặn có chút ngứa tay ngứa chân, huynh đài này nếu là không ngại, ngươi và ta cùng nhau đối địch, có được không?

Đoàn người Mông Cổ biến sắc, vừa rồi Âu Dương Phong ra tay uy thế như thế nào cũng đều thấy, Tống Thanh Thư nghĩ thầm mình và Âu Dương Phong cũng thật là hữu duyên, dù đã mang mặt nạ vẫn cùng với lão chung một chiến tuyến.

– Đã như vậy, tại hạ cung kính không bằng tuân mệnh, chỉ là không biết Âu Dương tiên sinh chọn ai làm đối thủ đây?

Có người phụ đỡ tay chân, Tống Thanh Thư đương nhiên sẽ không ngu ngốc cậy sức đánh với hai người.

Âu Dương Phong suy nghĩ:

“Bách Tổn Đạo Nhân thành danh mấy chục năm, võ công cũng sâu không lường được, không cần thiết phải mạo hiểm, cứ để cho cái tên xưng là Tây Môn Xuy Tuyết gì đó đối phó là được rồi, còn Kim Cương môn chủ, tuy rằng võ công cũng trác tuyệt, nhưng vừa rồi biểu hiện ra võ công, mình tuy rằng không nói có thể thắng được, nhưng ít ra cũng không bị thua…”

Thấy người Kim quốc cũng liên luỵ vào, Triệu Mẫn liền thấy nhức đầu, với thực lực phe mình, bất luận đối phó Tây Môn Xuy Tuyết, hay là đối phó đám người Kim quốc kia, đều là chắc thắng, nhưng là bây giờ hai phe bên đó kết minh, ai thắng ai thua cũng không nhất định được.

Triệu Mẫn trong lòng tính toán rất nhanh lên, Bách Tổn Đạo Nhân cùng Kim Cương môn chủ hai đối với hai, phe mình còn có Huyền Minh Nhị lão, Kim Luân Pháp Vương, đối phó bên Kim quốc có cao thủ Thiết Chưởng kia, vấn đề cũng không lớn, có điều bây giờ Kim Luân Pháp Vương đang bị thương, hơn nữa Tiểu Long Nữ hẳn là sẽ không ngồi yên, nếu tất cả đều hỗn chiến, thì khó có thể chiếm được tiện nghi gì.

Triệu Mẫn lắc đầu, đang định nói với Bách Tổn Đạo Nhân để cho đám người “Tây Môn Xuy Tuyết” rời đi, đột nhiên ngẩng đầu nhìn ngoài cửa tửu điếm tiến vào một đoàn người, dẫn đầu là một nam một nữ, đôi mắt đẹp của nàng liền lóe sáng, lập tức có niềm tin tất thắng.

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: https://truyensexvip.net

– Tiêu đại vương, không ngờ chúng ta gặp mặt tại nơi đây.

Triệu Mẫn đứng dậy đối với người vừa tới tới thi lễ, trong tửu điếm ai cũng nhận ra thân phận cao quý của Triệu Mẫn, thấy nàng lễ ngộ với đại hán vừa bước vào kia, ai cũng quay đầu nhìn xem là thần thánh phương nào.

Người đến vóc người thật là khôi vĩ, chừng ba mươi tuổi, lông mày rậm mắt to, mũi cao rộng khẩu, mặt chữ quốc, có vẻ phong trần, rất có uy thế.

Nhìn nữ nhân bên cạnh Tiêu Phong, Tống Thanh Thư sững sờ:

“Gia Luật Nam Tiên?” Thấy nàng lúc này cung kính đi sau đại hán kia nửa bước, lại nghe Triệu Mẫn vừa xưng hô, không khỏi cả kinh: “Chẳng lẽ là Tiêu Phong?”

Tiêu Phong nhìn thấy bầu không khí trong tửu điếm đang giương cung bạt kiếm cũng ngẩn người ra, có điều hắn là người tài cao gan lớn, liền đi xuyên qua tới bên người Triệu Mẫn:

– Lần trước từ biệt, quận chúa phong thái vẫn như cũ… còn vị này chính là…

Ngồi ở bên người Triệu Mẫn là Hoa Tranh, hiển nhiên thân phận không thấp, Tiêu Phong sững sờ.

Triệu Mẫn kéo Hoa Tranh cười nói:

– Cô cô, vị này chính là Nam Viện Đại Vương Tiêu Phong của Liêu quốc, Tiêu đại vương, vị này chính là cô cô của ta Hoa Tranh công chúa.

– Hóa ra là nghe danh đã lâu Tiêu đại vương.

Hoa Tranh sáng mắt lên, những năm qua tuy rằng bởi vì sầu não uất ức chuyện với Quách Tĩnh, nhưng các nữ nhân trên thảo nguyên Mông Cổ, kính trọng các anh hùng là một loại bản năng.

Mấy năm qua Tiêu Phong có thể nói là vang danh thiên hạ, một thân võ công đánh khắp cả võ lâm Trung Nguyên không có địch thủ, sau đó càng là từ bên trong vòng vây vạn quân lấy thủ cấp tướng địch, cứu hoàng đế Liêu quốc Gia Luật Hồng Cơ, được ban tặng là Nam Viện Đại Vương, mấy năm đánh đông dẹp tây, mạnh mẽ đem Liêu quốc đang bị yếu thế hồi sinh lại sức mạnh, bây giờ Liêu quốc có thể sừng sững ở giữa Kim, Thanh hai đại cường quốc mà không ngã, Tiêu Phong đã chiếm hơn một nửa công lao.

– Ra mắt công chúa.

Tiêu Phong đối với Hoa Tranh ấn tượng đầu tiên cũng hết sức tốt.

– Vị cô nương này là…

Triệu Mẫn nhìn thấy phía sau Tiêu Phong là Gia Luật Nam Tiên, lập tức cảm nhận trên người nàng kia cỗ có một khí chất đặc biệt, tuy rằng dung mạo tuyệt mỹ, nhưng điều nàng làm cho người ta ấn tượng sâu sắc nhất đó là khí thế như một thanh lợi kiếm đã được rút ra khỏi vỏ.

– Đây là ta Liêu quốc Thành An quận chúa Gia Luật Nam Tiên.

Tiêu Phong cười nói, một bên Gia Luật Nam Tiên khẽ gật đầu chào.

– Nghe tiếng đã lâu quận chúa là cao thủ trẻ tuổi trong hoàng tộc Đại Liêu tài năng xuất chúng, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền.

– So với dưới trướng Nhữ Dương Vương Phủ có rất nhiều cao thủ, cũng không đáng nhắc tới.

Gia Luật Nam Tiên tuy rằng ngôn ngữ khiêm tốn, nhưng một bộ thái độ đúng mực.

– Đúng rồi, vừa lúc tiến vào, thấy thủ hạ của quận chúa tựa hồ đang muốn cùng người động thủ, đã xảy ra chuyện gì vậy?

Hàn huyên qua đi vài câu, Tiêu Phong hỏi.

– Tiểu muội không cẩn thận bị tiết lộ thân phận, những cao thủ Kim quốc này nhân cơ hội muốn bắt tiểu muội để áp chế Nhữ Dương Vương Phủ.

Triệu Mẫn điềm đạm đáng yêu nói, vì biết Tiêu Phong chắc chắn sẽ không ngồi yên, còn tên cao thủ thần bí Tây Môn Xuy Tuyết gì đó, cũng bị nàng dùng bút pháp xuân thu gom vào làm cao thủ Kim quốc.

– Kim quốc?

Tiêu Phong mắt hổ trợn tròn, lúc trước Liêu quốc suýt chút nữa bị Kim quốc diệt quốc, vận mệnh cùng Bắc Tống tương tự, rất nhiều phi tần công chúa đều bị người Kim quốc bắt đi, thậm chí ngay cả hoàng lăng các đời Liêu quốc cũng bị cướp phá hết sạch, mỗi một người Khiết đan có thể nói đối với Kim quốc đều hận thấu xương.

Tiêu Phong mới vừa cùng Ngô Tam Quế đình chiến, thì nghe nói triều đình Mãn Thanh chuẩn bị diệt trừ Kim Xà Doanh. Thanh quốc từ trước đến giờ là minh hữu Kim quốc kiên cố nhất, nhiều năm liên tục cùng Liêu quốc chinh chiến, Tiêu Phong đương nhiên không muốn nhìn thấy Thanh Quốc tiêu trừ bên trong hậu hoạn.

Vừa vặn Gia Luật Nam Tiên ở Dịch Ẩn Ty được an bài đi tới Sơn Đông tùy theo thời cơ mà hành động, lúc đi ngang qua lãnh địa của Tiêu Phong, Tiêu Phong từ khi rời khỏi Cái Bang đã nhiều năm không có đặt chân đến Trung Nguyên, liền cùng nàng đồng thời đi đến đây.

Dọc theo đường đi hai người thương lượng thế cuộc rất lâu, cuối cùng thống nhất cho rằng bất luận như thế nào đi nữa, lần này cũng phải trợ giúp cho Kim Xà Doanh một chút sức lực, để cho Mãn Thanh phải lưu lại “Đại u ác tính Kim Xà Doanh này” làm cho suy yếu thực lực Mãn Thanh…

Nghe Triệu Mẫn nói vậy, Tiêu Phong hướng về đoàn người Kim quốc nhìn tới, vừa thấy rõ hình dạng nam tử cẩm y, giận dữ hét lên:

– Hoàn Nhan Lượng? Nạp mạng đi!

Thân hình liền lóe lên, một chưởng hướng đến bên kia công qua.

Nguyên lai nam tử cẩm y này là Kim quốc Phiêu Kỵ Thượng Tướng quân Hoàn Nhan Lượng, những năm qua thường mang binh xâm lược Liêu quốc, Tiêu Phong mấy lần mang binh cùng hắn giao tranh, bởi vì quân Kim thực lực mạnh mẽ, với lại Hoàn Nhan Lượng tinh thông binh pháp, cho nên đánh nhau mấy lần vẫn không chiếm được thượng phong…

Hơn nữa ngày trước dẫn dắt quân Kim cướp sạch hoàng lăng Liêu quốc chính là phụ thân Hoàn Nhan Lượng là Hoàn Nhan Tông Kiền, người Liêu đã hận đến xương tủy. Lần này thấy hắn xuất hiện ra ngoài, Tiêu Phong làm sao buông tha cơ hội trời cho này.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyệnCao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật13-11-2022 08:05:05
Truyện ngẫu nhiên
Tuổi 23 (Update phần 60)