Đóng QC
TruyenSexVIP.net > Truyện Set > Thằng trẻ trâu

Thằng trẻ trâu

Phần 165
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenSex.one, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

– Em mồ côi cả cha và mẹ. Câu đầu tiên của nhỏ


-….. Tôi hơi bất ngờ.

– Cả hai người cùng đi trên một con thuyền, và chớ trêu thay nó gặp bão và…..

-….

– Em đã có một thời gian tự kỉ vì việc đó, nước ám ảnh em. Vậy nên em luôn sợ nhắc đến biển hay nơi nào nhiều nước.

-….

– Nhưng em phải sống, người chết thì đã là quá khứ, còn người sống vẫn tiếp tục tồn tại phải không ạ? Em…. Hức…. Hức

Tôi nhoài lên ôm trọn tay lấy gương mặt em rồi lau đi hai hàng nước mắt.

– Anh làm thế là em hiểu nhầm đó.

– Ngày hôm nay cứ thoải mái hiểu nhầm đi.

Rồi em xà hẳn vào ngực tôi, tôi lại ôm lấy em dựa cằm lên đầu em và mặc cho em khóc.

Mình có làm sai không nhờ?

… Bạn đang đọc truyện Thằng trẻ trâu tại nguồn: https://truyensexvip.net

– Mà có vẻ không thích con gấu tôi tặng lắm thì phải?

– Dạ. Gấu nào?

– Con gấu tôi tặng kìa. Tôi chỉ con gấu đang bị treo cổ trên thành cầu thang.

– Hôm sinh nhật có thèm tặng quà người ta đâu.

– Ơ hay, con gấu 326k mất công tìm đến 11h đêm, rồi lại cất công từ nhà ôm đến tận nơi mà kêu không tặng.

– Hôm đó có chịu đưa người ta đâu.

– Ờ chịu vậy, nhưng sao treo cổ nó lên thế kia?

– Tại….. Tại….. Nó bị ướt.

– Ờ, không phải tại bực cá chém thớt ạ?

– Hông phải.

– Mà khoan, tôi nhớ là có viết thiệp ghi rõ danh tính mà.

-…..

– Giã man.

– Hông phải, tại ướt thật mà.

– Sao ướt?

– Thì….. Dìm nó vào bồn tắm.

– Trời ơi. Người vậy mà.

– Người sao ạ? Dễ thương hay xinh gái?

– Khủng long.

– Hứ, ứ chơi nữa.

– Ờ, thank.

– Ơ, hông được, người yêu tui.

– Tưởng tha?

– Hông bao giờ.

Có vẻ làm nhỏ vui chốc lát, nhưng nãy giờ diễn mình cũng tự thấy sự giả tạo của mình.

Rồi có điện thoại tiếp tục là lên đường đi chợ ạ.

Được cái là mình là người tính toán với mua đồ nên gần chục mạng cả nam cả nữ phía sau làm chân “khuân vác”.

– Sao cười suốt vậy? Sái quai hàm giờ? Tôi hỏi nhỏ Mai.

– Vui ạ.

– Ờ vui. Đưa tay cho quà này.

– Dạ. Nhỏ chìa ngửa luôn hai lòng bàn tay ra.

Và tất nhiên tôi có quà, cái túi chắc 7 – 8 cân yên vị trên tay Mai. Nhìn Mai nhăn mặt cố sức ôm cái túi mà tôi cũng muốn phì cười.

– Quà to nhớ? Thích chưa?

– Ơ, ứ chịu.

– Chưa đủ hả? Cho thêm “quà” này.

– Ơ, hu hu.

Bọn lớp tôi đi cùng nhìn vậy cứ cười cười, Mai cười, tôi cũng có “cười” mà. Mình giả tạo quá.

Ấy vậy mà cái sự giả tạo của mình nó vẫn phải tiếp diễn thôi. Nhìn Mai chưa bao giờ mình thấy cười nhiều như vậy.

Rồi đến giờ đun nấu, bất công cho mình không? Sau một hồi kiểm tra tay nghề thì mình cũng định…. Xin về luôn ợ, một đàn “vịt” vẫn chỉ là một đàn vịt. Đã vậy giúp được một lúc thì kéo nhau đi hết. Và cuộc vật lộn với xoong nồi chảo thịt cá rưa hành thì cũng xong, lau tay ra thì dm nguyên cả lớp ngồi uống nước ạ, mình thì ru rú trong bếp còn bọn chúng thì ngồi mát chém gió mới cay chứ.

Điên máu chạy vào bếp ôm con dao chạy ra khua loạn xạ.

– VÀO DỌN RA ĂN, KHÔNG TAO CHÉM TỪNG ĐỨA MỘT.

– Em thôi nha? Mai làm duyên ngồi nịnh.

– TRẺ KHÔNG THA, GIÀ KHÔNG THƯƠNG. KHÔNG VÀO DỌN CHO NGHỈ HẾT.

Thế là cảnh hỗn loạn hiện ra, cả lũ bọn chúng đua nhau chạy vào bưng bê bày biện.

– Hôm nay anh P nóng vậy ạ? Cu Huân cầm đầu mấy thằng ra.

– Đi chợ. Ai?

– Anh

– Chuẩn bị?

– Anh.

– Nấu cơm. Ai?

– Anh.

– Tao ăn nốt, để ý nhiệt độ thì ra sân.

– Anh bình tĩnh, em mang bia cho anh này ạ.

– Hối lộ tao á? Tao có nguyên hai két kia rồi nhá.

– Đội nữ đâu anh, anh bắt vạ mỗi bọn em vậy?

– Dizz.

– Ây, bọn em đùa thôi ạ. Mời anh an vị đi ạ.

Bữa ăn lại như cái chợ với đám này, trè chén mãi đến 2h chiều cũng tàn, xong xuôi nghỉ ngơi đến gần 4h kéo nhau ra biển.

– YA HÚUUUUUUUUUUUUUUUUUUU.

Mở màn xong bọn chúng đua nhau ào hết ra biển.

Riêng tôi ngồi lôi thuốc ra hút.

– Hông hút thuốc. Mai nói rồi cướp điếu thuốc trên tay tôi dụi luôn xuống cát.

– Rồi thôi, giờ sao?

– Em muốn thử xuống nước với các bạn nhưng…..

Tôi bế thốc Mai lên đi ra mép nước.

– Anh làm gì kì vậy?

– Xuống nước.

– Bỏ em ra.

– Ok.

– Á, hu hu hu

– Đứng lên, sao đâu? Tôi đứng ngay đây mà.

Và nhỏ dần bình tĩnh lại, ấy vậy mà sau 10′ đã chạy nhắng lên với đám ôn dịch kia rồi.

Mà vẫn không quên thỉnh thoảng ngó tôi.

– Anh nhớ để ý em đó.

Dạ vâng, nước ngập đầu…. Gối ạ, trông nữa thì đến chịu.

Chợt có điện thoại. Của cu Lâm

– Anh đang đâu đấy?

– Liên hoan lớp.

– Anh có khách đến tìm đấy.

– Ai vậy?

– Anh tự gặp xác nhận đi.

– Cô ấy?

-….

– Không biết tao ở đâu hay sống ở đâu, nhớ….

– Anh trốn em tới bao giờ nữa? Chắc Nhi đã cướp máy nó nói chen vào.

– Trốn? Có lẽ. Và đến khi em buông tha cho tôi.

– Em không buông, không bao giờ buông.

– Nhưng tôi buông rồi, muốn gặp người yêu tôi chứ?

– Người yêu? Em không tin.

– Vậy ư? Nhưng đó là sự thật, chào.

Mai đã quay về đứng sau tôi từ lúc nào.

– Bạn ấy đấy ạ?

– Ừm.

– Sao anh nói vậy? Em thấy….

– Thấy gì? Dù sao hôm nay em cũng là bạn gái anh mà.

– Nhưng anh vẫn yêu bạn ấy, em cảm nhận được mà.

– Ừ, anh đâu có chối, nhưng không giữ được mà.

– Bạn ấy vẫn yêu anh, em thấy như vậy.

– Bên ngoài như vậy.

– Ý anh là sao?

– Thôi, tập trung chuyện em này.

– Nhưng không thể tập trung được là anh chứ có phải em đâu?

– Xin lỗi, một ngày của em.

– Hì.

– Vậy giúp anh một chút.

– Diễn trước mặt bạn ấy?

– Ừm.

– Cho em biết mọi chuyện trước được không?

– Chưa phải lúc, bây giờ anh muốn kéo dài ngày này của em thêm vài ngày được không? Chắc cô ấy chỉ đến đây vài ngày rồi về thôi.

– Anh chắc không? Em thì không ý kiến gì việc đó rồi.

– Ừm.

Rồi hai đứa lại ngồi luôn raneefn cát, được một lúc Mai mở lời.

– Hì, mà sao anh không ra bơi chút ạ? Có lẽ sẽ giúp thoải mái hơn đó.

– Trông cô này ạ.

– Em mệt rồi, lên bờ đây ạ.

– Ngoan vậy cơ, vậy cầm giúp anh ít đồ.

– Bật lửa. Vứt đi

– Ơ. Của anh

– Thuốc lá? Vứt nốt.

– Trời ơi.

– Ví, điện thoại tạm được.

– Hình như mình hơi sai rồi.

– Giữ gìn sức khoẻ, anh nhờ em đấy.

– Dạ vâng thưa chị.

– Anh mặc áo bơi luôn à?

– Ừm, cởi ra em nhìn thấy thì….. Đời trai của anh. @@

– Xì.

– Cầm nốt này. Xong tôi cởi luôn cái áo thun ra.

Dạo này ăn khoẻ ngủ tốt thể dục đều có khác, nhìn tự hào vler.

Mai, rồi lần lượt cả lớp nhìn.

Phồng hết mũi luôn, thành quả bao lâu có khác.

Nhưng chợt thấy Nhi đang đứng xa nhìn. Tôi cũng chỉ như nhìn lướt qua và coi như chưa thấy Nhi, nếu là khi khác thì tôi có thể tự dối mình răng người giống người thôi, nhưng bây giờ biết em đang ở đây.

Làm tiếp vai diễn, tiến lại đưa cho Mai rồi ghé tai nói nhỏ.

– Bắt đầu diễn nhé, tự nhiên lên.

Nói cho Mai biết là một với góc này tôi đảm bảo Nhi nhìn sẽ giống như tôi đang hôn Mai.

Xong lại bế Mai lên đi lại chỗ lớp, thả Mai xuống cười thật tươi rồi quay ra biển.

Cảm giác ngoài cười trong khóc là như vậy sao? Hơi đau thật đấy.

Diễn trọn vai với việc tham gia những trò nghịch nước, rời bơi. Nhưng vẫn không thôi được việc ngời ngây người ra khi lên bờ nghỉ nghơi. Đến khi giải tán thì chợt nhận ra còn Mai và tôi ngồi lại.

– Chào. Nhi đã tiến lại và mở lời.

– Chào. Tôi đáp lễ.

– Đậy là người anh nói.

– Chào bạn, bạn quen người yêu mình? Mai đáp luôn.

Tôi chấm dứt ngay việc trò chuyện bằng cách nắm tay Mai.

– Về thôi…. Vợ, người ướt vậy cảm lạnh tôi biết làm sao.

– Dạ. Mai nhìn Nhi khẽ gật đầu chào.

Đến khi ngồi yên vị sau xe tôi Mai mới lại mở lời.

– Anh sợ đối diện với bạn ấy?

– Ừ.

– Lần đầu nghe anh nhận mình sợ đấy.

– Có nhiều thứ để sợ chứ.

– Em không hiểu.

– Cứ coi như anh chết một lần rồi đi. Bây giờ anh sợ thứ đã giết anh đó.

– Cách anh nói chuyện….

– Thôi, cứ tự nhiên giúp anh nha?

– Em cũng có lợi mà. Hì.

– Anh nói thật, và tha cho anh mọi lỗi lầm, nếu được.

Mai lại im lặng, tôi nói sai điều gì sao? Cũng không trách được, mình đang đòi hỏi một điều quá vô lý mà.

Nhưng tôi tránh được một lần không phải là tránh được mãi. Về quán tắm rửa xong thay đồ định đi thì Nhi đã đứng trước cửa, giờ đây không có Mai giúp nữa rồi. Tôi lại có một nỗi sợ mơ hồ.

– Anh vẫn muốn tránh?

-….

– Mấy tháng qua anh biết em sống sao không?

-…..

– Em không ngờ anh lại là người nhỏ nhen như vậy. Một lỗi lầm anh không thể bỏ qua được ư?

-…..

– Anh nói đi, hay anh chỉ biết im lặng mà bỏ mọi thứ như vậy?

– Tôi nói có vẻ chưa rõ nhỉ? Trò chơi đã chấm dứt rồi, nếu muốn chơi tiếp thì tìm một thứ đồ chơi khác chịu tham gia vào trò chơi đó thay tôi đi. Tôi chán cảnh nhập tâm vào vai một con rối rồi.

– Nhưng em yêu anh.

– Tôi cũng vậy đó, tôi cũng yêu….. Tôi này. Vậy nên tôi không chấp nhận bất cứ thứ gì làm tôi đau này.

-…..

– Hết rồi, không trò chơi nào kéo dài mãi mãi phải không?

Tôi nói xong lên xe đi luôn.

Đi một đoạn dừng lại nhắn cho thằng Lâm một tin để nó ra đó.

Mình vẫn yêu cô ấy mà. Tôi tự biện minh cho hành động của mình.

Việc duy nhất tôi làm buổi tối hôm đó là uống và uống.

Đêm hôm đó để tránh Nhi tôi ngủ luôn lại quán coffee.

Sáng ra uể oải dậy, vòng về lấy xe thì Nhi ngủ và dựa vào cửa quán.

Cũng không hiểu vì sao nhưng tôi lại đến bên để…. Được ngắm nhìn gương mặt em.

Nhưng tôi cảm nhận được hơi thở của em. Nóng, rất nóng. Tôi vội đưa tay lên thử sờ chán em thì chợt giật mình.

Bế vội em chạy phăng phăng vào bệnh viện, tôi chả nghĩ được gì nữa ngoài việc lo sợ cho cô bé đang lằm gọn trong vòng tay tôi. Đến nơi như một thằng hoảng loạn hô người giúp.

Mãi cho đến khi bác sĩ nói sẽ không sao thì tôi mới tỉnh táo được trở lại.

Gọi cho thằng Lâm bảo nó diễn vai diễn đưa Nhi vào đây trong khi tôi vẫn là một thằng tồi không biết chuyện gì mà cũng không liên lạc được.

Phải để em xa tôi. Tôi tự nhủ rồi vào ngó qua em đang lằm yên bình thì mới bước nhanh khỏi bệnh viện.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167
Thông tin truyện
Tên truyệnThằng trẻ trâu
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Set, Truyện sex dài tập, Truyện teen
Ngày cập nhật25-11-2022 11:19:07
Truyện ngẫu nhiên
Cô giáo chủ nhiệm (Update phần 121)
Sinh nhật của con trai (Update phần 6)
Tình nghiện (Update phần 62)
Em gái bên lề (Update phần 2) - Vũ Hoàng
Một câu chuyện… (Update phần 11)