Đóng QC

Cu Dũng

Phần 64
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Buồng giam số 6.


Được thiết kế khép kín, 10 con người chung một buồng giam rộng chừng 20 m2. Khép nép đi bên cạnh anh Tiến quản giáo, Dũng bước vào phòng. Cả phòng hôm nay được báo có người mới đến nên không ai ra ngoài sân chơi như mọi lần. Tiến lên tiếng:

– Anh Tú buồng trưởng, anh cho mọi người tập hợp lại đây để tôi giới thiệu phạm nhân mới nhận buồng.

Tú mà Tiến quản giáo vừa nhắc đến biệt danh là Tú lé, là trưởng buồng này hay nói đúng hơn nó là thằng có máu mặt nhất cái buồng này, thụ án chung thân vì buôn bán ma túy. Mắt nó một bên bị lé nên giang hồ thường gọi là Tú lé.

– Anh em tập hợp.

Có 9 người xếp thành hai hàng dọc ngay ngắn như trong quân ngũ. Cầm mấy quần áo tù ôm vào lòng, Dũng khép nép đứng cạnh quản giáo. Anh Tiến dõng dạc:

– Tôi giới thiệu với mọi người. Đây là phạm nhân Hoàng Tuấn Dũng, 16 tuổi, thụ án 3 năm. Từ giờ trở đi, Dũng sẽ ở buồng giam số 6 này. Các anh ở đây ai cũng lớn tuổi, có gì bảo ban em nó.

Tú lé thay mặt cả buồng nói với quản giáo:

– Cán bộ yên tâm, anh em buồng này đoàn kết mà. Yên tâm, yên tâm.

Gì chứ thêm một thằng mặt mũi non choèn choẹt thế này Tú lé mừng thầm trong lòng. Có thêm thằng sai việc vặt trong buồng, vả lại nhìn trẻ con măng sữa thế này thể nào chẳng có người nhà cung phụng đồ ăn, lại có thêm nguồn thu nữa. Hà hà hà, Tú lé cười thầm trong lòng.

– “Kia là chỗ ngủ của em”, quản giáo Tiến chỉ vào chỗ ngủ còn trống gần phía cuối phòng.

– Vâng, em cảm ơn anh.

Tú lé chỉ dậy thằng em ngay:

– Ở đây không được xưng hô anh em với cán bộ. Mày phải gọi là cán bộ.

Tiến bênh:

– Nó mới vào chưa biết. Có gì phổ biến nội quy của trại cho nó.

Dũng lờ mờ đoán được tương lai phía trước chẳng lành với thằng Tú lé này:

– Vâng thưa cán bộ. Em có gì không phải, các anh chỉ dậy giùm.

Thấy Dũng ngoan ngoãn thằng Tú lé đoán biết là gà gô, nó căng giọng ra oai:

– Thôi được rồi, ở buồng này, tao là trưởng buồng, có gì tao sẽ chỉ mày thêm. Nhớ một điều nội quy quan trọng là mọi thứ phải theo sự xắp xếp của trưởng buồng. Thôi về chỗ nằm đi.

Dũng từ từ đi vào chỗ nằm, gọi là chỗ nằm cho oai chứ thực ra là một chỗ trống trên cái giường làm bằng xi măng. Phòng này có hai cái giường xi măng như vậy, mỗi giường có 5 người nằm. Dũng nằm vị trí gần trong cùng, phía cuối buồng.

Cả ngày hôm đó, Dũng chỉ nằm không, cũng chẳng thấy ai hỏi han gì. Trước lúc vào trại, ở chỗ tạm giam, mấy anh công an tốt bụng đã bảo Dũng vào tù cần phải đề phòng trước sau. Đó là nơi mình không được phép tin tưởng bất cứ ai, ai cũng có thể là người ám hại cậu. Nhẹ thì thì bị ăn đánh, nặng thì có thể mất mạng chứ không đùa. Nhưng từ lúc vào đây tới giờ cậu không thấy ai đả động gì đến mình, Dũng không biết rằng, màn chào buồng sẽ diễn ra vào buổi tối cơ.

Nỗi nhớ mẹ lại tràn về khi Dũng co ro một mình trên sàn xi măng lạnh ngắt. Không biết giờ này mẹ ra sao, đã được xuất viện chưa, chân mẹ đã khỏi chưa? Không biết mẹ có nhớ con như con đang nhớ mẹ không? Không biết thằng Phong Xếch có làm gì mẹ không? Cậu mong rằng cô Trúc, chú Hào sẽ thay cậu bảo vệ được mẹ. Mẹ ơi, mẹ chờ con về nhé, con sẽ nhanh về với mẹ thôi.

Hai dòng nước mắt không biết từ khi nào chảy qua khóe mắt lăn dài trên gò má cậu. Những hình ảnh hai mẹ con vui đùa, đầm ấm quây quần bên nhau lại ùa về. Mẹ ơi! Con nhớ mẹ. Bỗng có tiếng nói của người bên cạnh:

– Nhớ nhà à?

Dũng quệt nước mắt quay sang thì thấy một người đàn ông trạc 50 tuổi vừa hỏi mình, khuôn mặt phong trần, có vết sẹo chạy dài từ thái dương xuống đến tận cằm. Dũng đáp lời:

– Vâng ạ.

– Nhớ cũng không được khóc.

– Tại sao vậy ạ?

– Vì ở tù không được khóc cháu biết chưa?

Dũng thấy làm lạ vì lý luận của người đàn ông. Cậu thắc mắc:

– Tại sao lại thế ạ?

– Vì khóc là thể hiện mình yếu đuối. Ở đây, yếu đuối là chết đấy cháu biết không?

– Vâng ạ.

– Cháu muốn về với gia đình không?

– Muốn được về thì phải mạnh mẽ lên. Cháu cần phải học một thứ, đấy là phải tồn tại, phải sống mà ra khỏi đây. Hoặc ít nhất là phải lành lặn mà ra khỏi đây.

Dũng đã phần nào thấy được sự nguy hiểm khi phải sống ở đây qua lời nói của một người vừa mới quen. Cũng thấy ấm áp phần nào khi có người quan tâm đến mình. Cậu cảm ơn:

– Cháu cảm ơn bác ạ, bác tên là gì?

– Cứ gọi ta là Bác Sáu đi.

– Vâng ạ, Bác Sáu. Bác ơi, cho cháu hỏi, cháu cần làm gì để an toàn rời khỏi đây. Cháu cần phải sống bác ạ. Cháu còn nhiều việc phải lo lắm.

Bác Sáu lấy làm lạ vì cậu trai trẻ này, mới có 16 tuổi mà nói còn nhiều việc phải lo. Bác hỏi:

– Cháu phạm tội gì mà phải vào đây?

– “Cháu giết người”, Dũng đáp gọn lỏn.

– Tại sao cháu giết người?

– Vì người đó làm hại mẹ cháu, với lại cháu vô tình thôi, cháu không cố ý.

– Được rồi, không cần tả chi tiết. Ta không cần biết. Cháu giết người muốn hại mẹ cháu rồi, thì còn lo gì nữa.

– Cháu vẫn lo lắm, vì thằng chết không phải là thằng muốn hại mẹ cháu, nó chỉ là thằng tay sai. Thằng muốn hiếp mẹ cháu nó vẫn sống nhởn nhơ ở ngoài. Nó còn nói với cháu là cháu đi tù ở nhà nó sẽ hiếp mẹ cháu.

– Mẹ cháu đẹp lắm phải không?

– “Vâng ạ, mẹ cháu rất đẹp”, Dũng đáp chắc nịch.

Bác Sáu lắc đầu ai oán:

– Ở đời, đẹp cũng là một cái tội đấy cháu ạ.

– Cháu muốn sớm ra khỏi đây.

– Ừ, bác biết, muốn ra khỏi đây, trước tiên cháu phải sống cái đã.

– Cháu phải làm thế nào? Bác dậy cháu được không ạ?

– Không ai dạy được ai cách phải sống thế nào, bác chỉ có nói với cháu được 1 câu thôi: Đừng tỏ ra mình yếu đuối. Ngay tối nay cháu sẽ bắt đầu cuộc chiến bảo vệ mạng sống của chính mình.

Tối đầu tiên Dũng ở trại, cậu biết tối nay sẽ có biến nhưng không biết biến gì và bao giờ thì xảy ra. 9H tối, còi hú vang lên báo hiệu giờ đi ngủ toàn trại. Đèn tắt.

Đang nằm thì Dũng nghe thằng Tú lé hô cả phòng:

– Cả phòng tập hợp.

Ngọn nến nhỏ để đầu phòng đủ để Dũng thấy nhấp nhô một đống người đứng thành hàng giữa phòng, chỉ trừ có một người duy nhất vẫn đang nằm nghiêng quay mặt vào trong. Thằng Tú lé ra oai:

– Theo lệ, đây là màn chào phòng và phân công nhiệm vụ cho người mới. Anh em có ý kiến gì không?

Không ai trả lời thằng Tú lé, mặc nhiên mọi người đồng ý theo cái lệ của phòng. Tú lé hô:

– Bắt đầu!

– “Hự!”

– “Bụp!”

– “Bốp!”

Liên tiếp từng thằng, từng thằng một đấm, đá, vả, xông phi, lên gối, cùi chỏ.v.v. Vào tất cả các bộ phận trên người Dũng không chừa một phần nào, từ mặt, bụng, mạng sườn, ngực, hạ bộ. Cái nào cái ấy đều thẳng tay không kìm lực. Tất cả, tất cả không chừa một thằng nào (trừ bác Sáu vẫn đang nằm) đều đánh một thằng bé mới 16 tuổi đầu đánh răng còn chưa sạch. Ác thật. Đau đớn thê thảm, máu mũi, máu mồm trào ra làm Dũng bị sặc máu. Hồi bị công an đánh lúc thẩm cung cũng không đến nỗi như thế này bởi các anh ấy đánh rất có nghề.

Nhưng chỉ là những tiếng kêu của sự va chạm, những tiếng kêu từ lồng ngực phát ra thôi. Tuyệt nhiên không ai nghe thấy một tiếng rên rỉ, một tiếng van xin, một tiếng kêu gào nào của thằng bé. Ánh nến không đủ sáng để mọi người nhìn thấy ánh mắt Dũng lúc này. Ánh mắt lườm thẳng vào những người ra tay đánh mình, hai răng nghiến chặt vào nhau để tránh lúc bị đánh cắn vào lưỡi. Lúc bị đánh Dũng nghĩ đến điều gì? Nghĩ đến mẹ thân cô thế cô ở nhà trước mồm con sói. Nghĩ đến những giờ phút mẹ mẹ con con vui vầy xác thịt. Nghĩ đến mâm cơm giản đơn mà đầm ấm mẹ con quây quần bên nhau. Nghĩ về cái chân đau của mẹ. Nghĩ đến câu của mẹ nói trước tòa án: Con phải mạnh mẽ lên!. Cứ thế, cái đau như giảm đi phần nào.

Sau màn “tra tù” kinh hoàng với một thiếu niên vừa qua tuổi dậy thì, cả bọn như những con hổ no mồi, vặn vẹo tay chân, có thằng còn xoa tay vì vừa rồi nó đánh mạnh quá làm đau cả tay mình. Tú lé lên tiếng:

– Màn chào buồng đã xong! Thằng này cứng phết nhỉ. Giờ tao phân công nhiệm vụ. Thằng Dũng mới đến phụ trách tất cả việc vệ sinh của phòng này, phụ trách liên lạc với các phòng khác và phục vụ riêng tao vệ sinh cá nhân. Hết. Ai có ý kiến gì không?

Mẹ cái thằng chó chết, làm như dân chủ lắm ý mà “ai có ý kiến gì không?”. Mấy thằng kia không ai có ý kiến gì, luật tù nó vậy, trưởng buồng ra lệnh cấm ai có cãi. Muốn cãi tức là muốn làm trưởng buồng, lúc đó một cuộc đấu đá, thanh trừng, chém giết sẽ diễn ra. Nhưng không phải là không có ai lên tiếng. Chuyện lạ à nha!. Dũng một tay ôm bụng, một tay xoa xoa ngực mình cho đỡ đau, cậu rắn giọng:

– Chúng mày hèn lắm! Màn chào phòng này tao chấp nhận. Nhưng mấy chuyện phân công kia tao không nhận. Tao không phải người ở của chúng mày. Có giỏi thì thằng nào đánh tay đôi với tao.

Cả bọn há hốc mồm nghe một thằng vừa nhập trại bật, mà cái thằng vừa bật nó có phải là hổ là báo, là đại ca đại cốc gì cho cam, nó chỉ là một thằng trẻ con, trẻ con đúng nghĩa. Chuyện này đúng là từ lúc lập trại tù đến giờ chưa có xảy ra nha. Tú lé chưa ngậm hết được mồm lại vì ngạc nhiên nhưng vẫn cứ cố thở mạnh một cái nạt nộ:

– Cái gì? Thằng này mày điên à, địt mẹ cái con chó này.

Lập tức Dũng lao thẳng vào thằng Tú lé vật nó xuống sàn không thương tiếc. Câu Dũng ghét nhất và dễ làm cậu hăng tiết nhất là câu “địt mẹ mày”, mà không may thằng lé vừa phọt ra khỏi miệng. Tú lé bị bất ngờ cũng ngã theo nhưng nhanh chóng lấy lại thế vật lại Dũng rồi lấy một tay tì vào cổ ghì chặt xuống sàn bê tông. Nó hô anh em còn lại tẩn Dũng. Và cứ thế, một trận mưa đòn thứ 2 lại đổ lên Dũng. Tiếng uỵch uỵch liên tục diễn ra trong căn phòng. Dũng toàn thân dừ đòn, mồm be bét máu, thâm tím toàn thân. Cậu chuẩn bị lịm đi thì lúc đó có tiếng nghe như của Bác Sáu:

– Bọn mày định đánh chết nó à? Dừng lại ngay.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyệnCu Dũng
Tác giả Cu Zũng
Phân loại Đụ lỗ đít, Đụ mẹ ruột, Sextoy, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện Set, Truyện sex dài tập, Vợ chồng
Ngày cập nhật03-02-2023 02:15:08
Truyện ngẫu nhiên
Nhân viên sale (Update phần 2)
Khoảnh khắc (Update phần 19)
Đụ vợ của bạn (Update phần 2)
Cơn mưa hôm đó (Update phần 3)
Anh xe ôm may mắn (Update phần 3)