TruyenSexVIP.net > Dâm thư Trung Quốc > Chinh phục gái đẹp – Chương 3

Chinh phục gái đẹp – Chương 3

Phần 102
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenSex.one, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Điện thoại di động của Đinh Nhị Cẩu chợt vang lên, trong đêm yên tĩnh phát ra tiếng kêu chói tai đến mức dị thường, nhưng vì công tác nên điện thoại di động của hắn phải để suốt ngày đêm, hắn buông Dương Tỷ Yên ra, sau đó lấy ra điện thoại di động ra xem, lại là Tào Bạch Phượng gọi tới.

Dương Tỷ Yên rất thức thời, thấy Đinh Nhị Cẩu muốn nghe, vì vậy xuống giường bưng chậu nước rửa chân đi ra ngoài thay nước.

– Này, chuyện gì vậy?

– Anh không có ở trên thị trấn à?

– Ừ, tôi đi xuống thôn rồi, ở thôn Hoàng Thủy Loan, có gì không? Lại đã xảy ra chuyện ?

– Trương Nguyên Phòng sau khi bị hù dọa, đã khai ra tất tần tật, trong đó có cả vấn đề của Trịnh Đoạn Cương, có thể nói đứng sau lưng tất cả các mỏ than nhỏ ở trấn Độc Sơn, đều là do Trịnh Đoạn Cương điều khiển, hơn nữa hắn còn khai, Tôn Quốc Cường chết đi có khả năng cùng Trịnh Đoạn Cương cũng có mối quan hệ, và vụ án Cổ Thành Lượng bị bạo tạc nổ tung chính là do Trịnh Đoạn Cương chủ mưu.

– Cô nói cho tôi biết nhiều như vậy là có ý gì, sau còn chưa mau đi bắt y đi.

– Y trốn rồi.

– Hả..cô nói y trốn mất? Chuyện khi nào vậy?

Đinh Nhị Cẩu rất bực bội hỏi.

– Sáng sớm hôm nay còn có người từng thấy y, nhưng khi chúng tôi hành động thì đã không thấy người, hiện tại đã phát lệnh truy nã, nếu y xuất ngoại bằng cách bình thường là chạy không thoát được rồi, nhưng chỉ sợ hắn len lút vượt biên mà thôi.

Tào Bạch Phượng trong giọng nói có chút mỏi mệt, Đinh Nhị Cẩu cũng không trách móc gì, nhưng vẫn cảm thấy bọn họ ngu ngốc quá nên cảm thấy khó chịu.

– Có thể Trịnh Đoạn Cương đã nghe được tiếng gió, nhưng cũng có thể cũng chưa có đi đâu xa, mà trốn ở một địa phương nào đó, về lý luận phân tích chắc cô phải biết chứ, ví dụ như tìm kiếm vùng ngoại thành Huyện Hải Dương, hoặc là quê quán, cái này cũng có thể, mọi đầu mối liên quan đều không bỏ qua, nhất định không thể để cho y chạy thoát được.

– Hừ.. những chuyện này đều đã bố trí người xong, dù sao vụ án này anh cũng đã giúp tôi rất nhiều, tuy điều này là trái với qui định của ngành đấy, nhưng tôi vẫn báo cho anh biết một chút, nói cách khác là xem anh như bằng hữu đấy.

– Ừ, cám ơn cô coi tôi là bằng hữu, chú ý an toàn, giữ sức khỏe cho tốt, chúc cô sớm tìm được Trịnh Đoạn Cương.

Đinh Nhị Cẩu nói xong liền cúp điện thoại.

Tào Bạch Phượng sau khi gọi điện thoại cho Đinh Nhị Cẩu sự phấn khích đã bình tâm lại một nữa, chuyện của Trương Nguyên Phòng đã bàn giao xem như là xong rồi, nay mai trấn Độc Sơn sẽ phát sinh biến hóa không nhỏ, không biết trong cuộc tỷ đấu này, ai sẽ chiếm được phần lợi lộc, riêng bí thư huyện Trịnh Minh Đường thì không còn có khả năng chen vào chi phối ở trấn Độc Sơn nữa rồi, dù sao ông ta dùng người mà không chọn lựa, Tôn Quốc Cường là người của ông ta, sợ tội đã tự sát, Trương Nguyên Phòng cũng là người của ông ta, phụ giúp với Trịnh Đoạn Cương con của ông khai thác mỏ tại trấn Độc Sơn, con của ông hoành hành bá đạo, thậm chí còn giết người phóng hỏa, tán tận lương tâm, ông ta đâu còn mặt mũi nào mà còn sắp xếp lại người ở trấn Độc Sơn, cũng có thể lần này sau chuyện của Trương Nguyên Phòng, thượng cấp sẽ có sự tiến hành điều chỉnh đối với Trịnh Minh Đường, cho dù là ông ta có Thành Thiên Hạc che chở, nhưng Thành Thiên Hạc cũng không phải là người ngu, ông ta cũng sẽ không vì một người đã dính vết chàm mà đứng ra bênh vực…

Thế nhưng mà chuyện tối nay giống như là không để yên, trong lúc này thì bên ngoài đường truyền đến tiếng khóc vang, hơn nữa không phải là 1 hay 2 người khóc, mà là đến mấy chục người đều khóc, Đinh Nhị Cẩu sững sờ, chẳng lẽ là kế bên đây, nhà ai có người già chết? Hắn vội mang dép xuống giường, đi ra ngoài sân, đúng lúc này lão bí thư Vương Kiến Quốc cũng bước ra.

– Lão bí thư, chuyện gì xảy ra vậy, phụ cận có người chết sao?

– Chung quanh đây không nào có người lớn tuổi, chỉ có tôi là lớn tuổi nhất thôi, nhà ai đấy…

Không đợi ông nói hết lời, cửa cổng đã bị đập vang ầm ầm, Dương Tỷ Yên vội vàng chạy ra mở cửa.

– Lão bí thư đâu rồi, chúng tôi đi tìm lão bí thư…

Tiến vào đầu tiên là một người lảo đảo nghiêng ngã lách vào.

– Thạch Đầu, đây là thế nào? Xảy ra chuyện gì?

– Lão bí thư, cha cùa cháu … đã chết … đã chết rồi…

Một thanh niên ngẹn ngào khóc nói, thoáng cái quỵ ở trước mặt Vương Kiến Quốc. – Chết ? Chuyện khi nào? Chuyện gì xảy ra, đứng lên nói mau.

Vương Kiến Quốc đem Thạch Đầu kéo lên.

– Ở ngoài cây cầu, người trên cồng trường vừa mới mang xác về, chú cháu từ nới đó cũng quay về rồi, một cánh tay bị dập gảy.

Thạch Đầu khóc thút thít nghẹn lời nói ra.

– Đến cùng xảy ra chuyện gì?

Vương Kiến Quốc hơi nóng nảy, dù nói thế nào, ông cũng phụ trách làm cả trưởng thôn, cho nên khi thôn dân xảy ra chuyện, ông phải ra mặt, bằng không trong thôn sau này sẽ không còn ai ủng hộ ủng hộ.

– Lão bí thư, xin ông đứng ra làm chủ cho chúng tôi, việc này không thể cứ như vậy đã xong, chết một người bồi thường cho 10 vạn khối tiền, việc này không thể cứ tính như vậy được.

Đúng lúc này ngoài cửa lại đi tới một người đàn ông cái tay bị băng bó treo lên, không cần phải nói, người này là chú của Thạch Đầu.

Đinh Nhị Cẩu không nói gì, chỉ là đứng ở sau lưng Vương Kiến Quốc quan sát nghe mấy người đối thoại, Vương Kiến Quốc quay người nhìn Đinh Nhị Cẩu, nhưng thấy Đinh Nhị Cẩu cũng chưa có ý kiến gì, vì vậy tiếp tục hỏi chú của Thạch Đầu chuyện gì xảy ra ? Cho đến khi nghe nói ra tổng số người chết, Đinh Nhị Cẩu mới xen vào nói:

– Anh nói chết mấy người?

– 14 chết, bị thương hơn 30 người.

Người đàn ông nói.

– Chấn Đông, đây là chủ tịch Đinh trưởng trấn, hôm nay vừa vặn xuống thăm thôn của chúng ta, việc này hỏi ý kiến chủ tịch Đinh là tốt nhất.

Vương Kiến Quốc lão hồ ly này thấy Đinh Nhị Cẩu cũng đã đứng ra hỏi chuyện, vì vậy vội vàng đem Đinh Nhị Cẩu đẩy ra i.

– Chủ tịch Đinh, xin anh đứng ra lấy lại công bằng cho chúng tôi.

Người đàn ông tên Chấn Đông liền quỳ xuống trước mặt Đinh Nhị Cẩu, Đinh Nhị Cẩu vội vàng đỡ anh ta đứng dậy, chuyện đến nước này bây giờ không muốn ra mặt cũng không được rồi.

– Tai nạn xảy ra tại nơi đang làm cây cầu à?

– Vâng, xảy ra chuyện tại nới đó, có một vòm cầu bị sụp đổ cùng với một cái trụ cầu, tôi đang trực tiếp ở nơi đó làm việc, tôi nói tất cả là sự thật.

– Khu vực đó là do công ty xây dựng Trường Hà đảm nhiệm đúng không?

– Vâng, đó là công ty xây cất Trường Hà, ông chủ họ Dương, mang theo mấy người xã hội đen đến còn uy hiếp chúng tôi, hăm dọa nếu ai nói ra, thì người trong gia đình sẽ không được an bình, cho nên phần lớn gia đình người chết đều cầm 10 vạn nguyên tiền rồi trở về, tôi thấy ở lại nữa cũng không phải là biện pháp, cho nên cũng trở về, mấu chốt là phải đem anh của tôi an táng xong rồi tính sau.

Kiều Chấn Đông nói ra.

– Trên công trường bây giờ có còn ai không?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

– Không còn ai, người trên công trường cũng đã đình công.

Kiều Chấn Đông nói.

Đinh Nhị Cẩu gật đầu, quay người thì thầm nói với Vương Kiến Quốc:

– Cháu bây giờ phải trở về trấn gấp, chuyện nơi đây bác cứ xử lý trước một chút, cố gắng ổn định lại cảm xúc tinh thần thân nhân người chết, đừng có để cho phát sinh đi khiếu kiện, cháu nhất định sẽ đem chuyện này làm rõ ràng, để lấy lại công bằng cho mọi người.

– Được, chủ tịch Đinh cứ đi mau, tôi sẽ cố đem chuyện này làm tốt.

Đinh Nhị Cẩu trên đường đi về trấn thì suy nghĩ chuyện này nên làm cái gì trước bây giờ? Mình cũng là quan viên chính phủ, không thể đem chuyện này la toáng lên, nếu như nếu để cho thượng cấp biết mình làm nội tặc, sau này thì bên trong thể chế cũng không cần lăn lộn nữa, đến bây giờ vẫn chưa nghe Hồ Giai Giai có một chút tin tức nào truyền tới, vậy là có thể chuyện này quyền chủ tịch huyện Vu Toàn Phương còn chưa biết, hoặc là lãnh đạo trong huyện đã biết rồi, nhưng quyết định giấu diếm không báo, nếu nói quả thật như vậy, thì những cán bộ Huyện Hải Dương này cũng thật sự là quá to gan lớn mật rồi.

Hơn 40 người vừa tử vừa thương, lại dám giấu diếm không báo, chuyện này nếu để cho truyền thông biết, trong huyện những lãnh đạo này cùng với công trường làm đường số 1 có quan hệ, ai cũng muốn trốn tránh trách nhiệm.

– Chị Giai Giai ngủ chưa ?

– Nói nhảm, biết bây giờ đã mấy giờ chưa, đã trễ thế như thế này mà em lại gọi điện thoại, khẳng định là không có chuyện tốt.

– Chị Giai Giai đúng là không có chuyện tốt, mấy ngày nay trong huyện có chuyện gì lớn phát sinh không vậy chị?

– Lúc này mà làm gì có chuyện đại sự phát sinh, bộ em bị bệnh tâm thần à.

– Không phải, tại vì em rời xa trung tâm quyền lực quá lâu, cho nên cảm giác cách Đảng có chút xa, trong nội tâm có chút lo lắng, bất quá mới vừa nghe được chị nói lời này, trong nội tâm của em liền ổn định.

– Miệng lưỡi trơn tru, có phải đang ở đâu uống rượu say rồi, những cán bộ hương trấn, cả ngày ngâm mình trong rượu, chị còn lạ gì các ngươi.

– Hì..em chỉ uống một chút, thôi coi như xong rồi, hôm nào em có dịp lên huyện hướng chị thỉnh an làm một cái, em cúp điên thoại đây à.

Đinh Nhị Cẩu cười cười nói.

Dừng xe ở ven đường, sau khi xuống xe đi tiểu, quay trở lại đốt một điếu thuốc, hắn đã quyết định đem chuyện này thọc ra, hắn biết rõ, một khi chuyện này bể bung, giới quan trường của huyện Hải Dương chắc chắn sẽ có một cơn động đất, chỉ là không biết bản thân mình ở tại trung tâm động đất này, có thể mò được chỗ tốt gì không?

12 giờ khuya, Đinh Nhị Cẩu bấm điện thoại lần thứ hai, chủ nhân điện thoại này là Tiếu Hàn phó tổng biên tập tòa soạn báo tỉnh Trung Nam, tuy Đinh Nhị Cẩu không dám kéo theo quan hệ với người chị động đực này, nhưng trong giới truyền thông, hắn không có quen biết người khác, chỉ có người đàn bà này, hi vọng cô đừng làm cho mình thất vọng.

Thế nhưng thế sự trên đời khó liệu, hắn không ngờ trong lúc ở đây tính toán đến chuyện người khác, thì người khác cũng đang ngồi tính toán đến hắn, tuy hiện tại không biết Trịnh Đoạn Cương kết cuộc sẽ ra sao, nhưng với mấy tấm hình mà y đưa cho Trịnh Minh Đường, thì trong lúc này Trịnh Minh Đường cũng đang suy nghĩ tính toán đem trách nhiệm chuyện bê bối này, bằng cách nào nào đó đẩy hết đi qua cho người khác, dù sao thì Trọng Hải cũng đã từng là chỉ huy phó trong ban chỉ huy công trình 1, mà những tấm hình này chụp trong ngày đấu thầu, nhìn những người trong hình rất dễ dàng khiến cho mọi người phỏng đoán nghi ngờ.

Không biết là xuất phát từ lòng tận tâm với nghề nghiệp hay là xem trọng Đinh Nhị Cẩu, Tiếu Hàn sau khi nhận được điện thoại của Đinh Nhị Cẩu, lập tức từ tỉnh thành xuất phát, lúc hừng đông đã xuất hiện ở trước vực Lão Ưng nơi làm cây cầu bắc qua, khu vực thuộc thị trấn Lâm Sơn, trên công trường lúc này không có người, nhưng vết máu loang lổ vẫn làm cho người cảm thấy sởn hết cả gai ốc, Tiếu Hàn chụp rất nhiều tấm hình, bước tiếp theo là dựa theo Đinh Nhị Cẩu cung cấp địa chỉ với danh sách, chạy đến phỏng vấn thân nhân của người chết, ngay trong buổi chiều bản tin này được lên lên ngay trên báo mạng internet.

Thông tin trên công trình 1 làm đường ở Huyện Hải Dương phát sinh tại nạn đặc biệt nghiêm trọng, tử vong 14 người, bị thương hơn 30 người, nhưng do các lãnh đạo địa phương lựa chọn phương thức dấu diếm không báo cáo, ngắn ngủn trong nửa giờ, đã hơn ba vạn người xem, chuyện này rốt cục dấu diếm không còn nổi nữa.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195
Thông tin truyện
Tên truyệnChinh phục gái đẹp – Chương 3
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật27-11-2022 10:10:05
Truyện ngẫu nhiên
Cô giáo Thu (Update phần 68)
Nữ sinh lớp 10 (Update phần 5) - Namsinhnghich