TruyenSexVIP.net > Tâm sự bạn đọc > Mai Ngọc – người con gái tôi yêu

Mai Ngọc – người con gái tôi yêu

Phần 103
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Nhà hàng về đêm khách ra vào tấp nập. Chỗ này có lẽ đông khách nhất thị trấn. Khách khứa thì đủ các loại thành phần Tây – ta. Khách du lịch và cả người bản địa. Điều dễ nhận thấy nhất là hầu như bàn nào cũng có một vò rượu để giữa chiếu, mọi người ngồi xoay tròn xung quanh.

– Này cứ thử mà xem, ngon tuyệt! – Hòa dúi cần rượu về phía Hồng.

– Thôi, em không uống đâu! – Hồng xua tay.

– Rượu này nhẹ mà! – Thủy với lấy cái cần uống một ngụm.

– Đến đây mà không thưởng thức món này thì hơi phí! – Lâm vừa gắp thức ăn vừa nói.

Tôi cũng làm một hơi. Rượu có mùi thơm của các loại lá rừng, vị ngon, ngọt nhẹ.

– Em uống không? – Tôi hỏi nàng.

– Không! Em có bao giờ uống rượu đâu!

– Rượu nhẹ mà. Uống như coca ý, em cứ thử mà xem! – Tôi cố nài thêm.

Nàng lưỡng lự giây lát rồi cũng kê miệng vào uống. Hơi nhăn mặt chút xíu, nhưng cũng gật gù tấm tắc.

– Sao hả? – Tôi nhoẻn cười.

– Cũng ngon!

– Đấy thấy chưa, đã bảo rồi còn không nghe! – Hòa được thể quay sang khích Hồng.

– Nói nhiều thế nhỉ? Uống thì uống! – Hồng giật phắt cái cần trên tay Hòa làm một ngụm lớn. Thấy nó hơi lợm giọng một chút rồi cầm cốc nước ngọt lên uống lấy uống để.

Sơn và Hằng thì không sôi nổi lắm, cứ thì thầm to nhỏ bàn tán với nhau với nhau rồi cũng nhâm nhi rượu cùng chúng tôi.

Cả hội ngồi ăn uống nói chuyện rôm rả một lúc, vò rượu đã cạn. Lâm gọi thêm mấy chai rượu mận ra để mấy thằng ngồi nhậu tiếp, mặc kệ ánh mắt lườm nguýt của mấy cô nàng. Đang cao hứng mà.

Gàn mãi không được, mấy nàng bực dọc mặc kệ chúng tôi ngồi chén tạc chén thù với nhau. Các nàng rủ nhau đi ra ngoài chợ ngắm nghía mua đồ.

Đang uống rượu cần nhè nhẹ lại chuyển tông sang rượu khác mạnh hơn. Được hơn 3 chai thằng nào thằng đấy đã thấy tây tấy. Mặt đỏ phừng phừng.

Cố thêm 2 chai thì tôi không chịu nổi nữa. Liền bảo chúng nó dừng lại để mai còn lấy sức mà đi chơi.

Bốn thằng đứng dậy thanh toán tiền rồi lảo đảo dìu nhau bước ra khỏi nhà hàng. Đi tìm gọi các nàng.

Về tới khách sạn, cả nhóm tập trung lại một phòng. Chia hội rủ nhau đánh bài bôi nhọ nồi, mỗi cặp đôi là một chân đánh phỏm. Không kiếm được nhọ nồi thì xuống mượn lễ tân cái bút dạ. Để cho các nàng đánh, mấy thằng ngồi cạnh cổ vũ, ai thua thì… người yêu phải chịu. Nàng có vẻ không thông thạo món này lắm nên chỉ khoảng một tiếng là mặt tôi đã nguệch ngoạc trông như hề tuồng rồi. Thảm không để đâu cho hết.

Ngồi thêm một lát thì cơn buồn ngủ kéo đến díp hết cả mắt. Tôi giơ tay xin hàng. Thấy nàng cũng có vẻ mệt mệt nên hai chúng tôi dừng chơi. Để cho 3 cặp còn lại tiếp tục sát phạt nhau. Tôi đưa nàng về phòng.

– Em đi ngủ sớm đi cho đỡ mệt.

– Vâng! Tội nghiệp anh! – Nàng tủm tỉm cười nhìn gương mặt thảm hại của tôi.

– Có sao đâu, vui mà!

– Về rửa mặt rồi đi ngủ nhé! Bảo mọi người cũng nên đi ngủ sớm đi, đừng thức khuya quá! – Nàng kiễng chân hôn nhẹ lên môi tôi rồi bước vào phòng.

– Như thế này chưa đủ! – Tôi vội cầm tay nàng kéo lại.

– Sao?

Lời thắc mắc chưa thốt ra hết thì tôi đã ôm ghì lấy nàng. Đặt lên môi nàng một nụ hôn thật sâu.

Mấy vết mực trên mặt tôi lại tiện thể phân phối loang lổ trên mũi và má nàng. Nom ngộ không thể tả được.

– Vậy anh mới ngủ ngon được! – Tôi mỉm cười đưa tay quệt nhẹ mấy vệt mực đó trên gương mặt diễm lệ.

– Em đi vào đi!

– Vâng!

– Ngủ ngon nhé!

– Anh cũng vậy!

– Sáng mai gặp lại.

– Vâng! Sáng mai…

Cứ đứng lưu luyến nhìn nhau một lúc. Rồi tôi dứt khoát với tay đóng cửa vào. Sau đó đi về phòng. Chị vục phụ khách sạn đẩy chiếc xe chất đầy chăn gối đi qua. Nhìn tôi như sinh vật lạ.

Về tới phòng, thấy 3 cặp kia vẫn đang ngồi hò hét có vẻ vẫn còn hăng say hơn thua lắm. Hằng cũng đã hòa đồng chứ không còn bẽn lẽn ngại ngùng như hồi sáng nữa.

Tôi cố bước vào nhà tắm đánh răng xúc miệng, rồi lau mặt. Cái mực quái gở gì mà càng lau lại càng loang lổ mới tài. Thôi kệ, ngủ đã, sáng mai dậy rửa mặt sau. Oải lắm rồi. Tôi đi ra rồi nằm dài trên chiếc giường bên cạnh, mặc cho những tiếng huyên náo của lũ bạn, tôi dần thiếp đi trong hơi men vẫn còn nồng. Chốt lại một ngày với chặng đường dài mệt nhoài…

… Bạn đang đọc truyện Mai Ngọc – người con gái tôi yêu tại nguồn: https://truyensexvip.net

– Này! Này!

– Gì thế? – Tôi bực bội quay lại đằng sau nhìn cái thằng vừa đập tay vào đầu mình.

– Cô vào lớp kìa! Còn ngủ à?

– Hả!! – Tôi giật mình đứng bật dậy. Thấy cả lớp đã đứng chỉnh tề, và tôi đang là trung tâm của mọi ánh nhìn, đặc biệt là đôi mắt nghiêm nghị của cô chủ nhiệm mới. Hôm nay là buổi đầu tiên sau khai giảng bắt đầu cho những năm cấp ba tiếp theo của cuộc đời học sinh.

– Mời các em ngồi! – Sau khi xét nét lại tác phong của cả lớp. Cô ra hiệu cho tất cả ngồi xuống.

– Tôi xin tự giới thiệu, tôi tên là Nguyễn Thị Dung. Sẽ là giáo viên chủ nhiệm của các em trong ba năm học sắp tới.

Cả lớp vỗ tay rào rào.

– Những năm cấp ba sẽ là những năm bản lề rất quan trọng đối với các em trước ngưỡng cửa cuộc đời, vì vậy tôi mong các em hết sức tập trung cố gắng trong từng môn học để tạo cho mình hành trang vững trãi trên con đường bước vào cánh cửa đại học.

Cả lớp lại tiếp tục vỗ tay.

Sau khi cô nói thêm về những phép tắc, kỷ cương, nắn gân chúng tôi. Cô bắt đầu phân bổ ban cán sự. Lớp trưởng sẽ là Minh, đã có thâm niên làm lớp trường trong các nhiệm kỳ cấp 2.

– Mai Ngọc! Em sẽ làm lớp phó học tập!

Bạn nữ vừa được ban sắc chỉ. Sau giây lát ngỡ ngàng, vội đứng lên cúi chào trong tiếng ồ suýt xoa của cả lớp.

– Xinh quá!

– Tên lại đẹp nữa!

– Nghe nói thi vào cấp ba bạn ấy nằm trong số những người đạt điểm cao tuyệt đối đó.

Từng tiếng xì xào bàn tán không ngớt. Tôi không quan tâm lắm, ngồi chống tay vẽ nguệch ngoạc mấy hình vô nghĩa lên bàn. Cơn ngái ngủ vẫn chưa buông tha đây mà. Thôi từ giờ cạch, vào năm học rồi chắc không dám thức khuya luyện mấy món kinh thư bí kíp của bác Kim Dung nữa.

– Các em trật tự!! – Cô gõ mạnh thước kẻ xuống bàn, cả lớp giật mình im phăng phắc.

Sau đó cô tiếp tục truyền thánh chỉ xuống. Sao đỏ, lớp phó lao động, tổ trưởng dần dần được điểm mặt chỉ tên.

– Này! – Cái thằng vừa đập vào đầu tôi ban nãy lại kéo áo.

– Gì nữa đây? – Tôi bực dọc quay xuống.

– Làm quen nhé, tớ tên Sơn – Nó nhe răng cười đưa tay.

– Ừ! Hiếu! – Tôi bắt tay với nó, thấy cũng có tí thiện cảm.

– Em kia đứng dậy! – Tiếng cô quát lớn khiến tôi giật thót người vội quay lên. Thấy cô đang trừng mắt nhìn mình.

– Dạ! Em ạ!

– Không phải em thì ai?

Tôi vội lật bật đứng dậy, mặt đỏ phừng phừng.

– Em tên gì?

– Dạ! Hiếu ạ!

– Cả họ lẫn tên?

– Hoàng Trung Hiếu ạ!

– Được rồi! – Cô hý hoáy đánh dấu vào sổ.

– Hai tuần tới em sẽ đi giặt giẻ lau bảng, đây là hình phạt cảnh cảo cho tội quay xuống nói chuyện riêng trong lớp, em có ý kiến gì không?

– Dạ không ạ! – Tôi lí nhí trong cổ, tai nóng bừng. Chỉ muốn đất trời nứt ra có kẽ nào cho tôi nhảy xuống, và trước khi nhảy cũng phải đạp cho cái thằng đa sự đằng sau một phát cho bỏ tức.

Giờ ra chơi, tôi bắt đầu công việc công ích đầu tiên của đời học sinh cấp ba. Giặt giũ vò xong tôi uể oải cầm cái giẻ lau bước về lớp.

Cái thằng tên Sơn đang đứng ở hành lang, thấy tôi liền bước lại.

– Này! Tớ xin lỗi nhé, tại tớ mà cậu…

– Không có gì! – Tôi cộc lốc ngắt lời nó rồi ngúng nguẩy bước vào lớp.

Quẳng cái giẻ lau lên bàn giáo viên rồi bước về chỗ ngồi. Nghĩ ngợi lung tung. Lớp ồn ào như cãi chợ vỡ, bạn cũ bạn mới hỏi han nhau. Những thằng nghịch ngợm thì đuổi nhau tán loạn. Tôi chẳng màng, mới đầu năm đã xúi quẩy rồi. Không biết sáng nay bước ra cửa bằng chân trái hay chân phải mà đen thế không biết nữa.

Bỗng một bàn tay đập nhẹ lên vai tôi…

Lại cái thằng…

– Bạn ơi!! – Một giọng nói nhỏ nhẹ thoảng như gió. Khiến khuôn mặt đang cau có của tôi dịu lại trước khi ngẩng lên.

Và tôi sững người khi nhìn nụ cười như một bông hoa đang hé mở.

– Hoàng Trung Hiếu phải không? “Người giặt giẻ lau”, cho mình xin ngày tháng năm sinh nhé!

Bạn ấy… không phải gọi là nàng mới tương xứng với nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn này. Tôi vận luôn những ám ảnh của mớ tiểu thuyết kiếm hiệp vào suy tưởng của mình. Nãy giờ cứ mải uể oải bực bội mấy chuyện không đâu nên giờ tôi mới có thể để ý kỹ càng hơn…

– Cho mình xin ngày tháng năm sinh! – Nàng cầm quyền danh sách lớp. Hơi cau mày nhìn tôi.

– À ừ! – Tôi giật mình quay lại thực tại. Tự nhiên thấy mình quá lố thật.

– 11/11/1984 – Tôi vừa trả lời vừa cười chữa ngượng.

– Cảm ơn! – Nàng đáp gọn lỏn rồi quay ngoắt đi.

– Mai Ngọc à! – Tôi vuột miệng gọi theo.

– Sao? – Nàng quay lại nhìn tôi.

– Bạn tên Mai Ngọc?

– Ừ! Có gì không? – Nàng tỏ vẻ khó hiểu.

– Không có gì! – Tôi mỉm cười.

Nàng lại nhíu mày nhìn tôi một lần nữa, trước khi quay sang hỏi thông tin của mấy bạn khác.

“Mai Ngọc” – Tôi chống tay lên cằm nhìn theo nàng, lẩm nhẩm. Đó là lần đầu tiên tôi muốn ghi nhớ tên của một người con gái trong tâm trí của mình…

… Bạn đang đọc truyện Mai Ngọc – người con gái tôi yêu tại nguồn: https://truyensexvip.net

– “Người giặt giẻ lau” ơi! Có những thứ không giống như bụi phấn, càng lau sẽ càng loang rộng ra trong tiềm thức. – Một giọng nói thỏ thẻ văng vẳng bên tai.

Tôi mở mắt ra. Nhìn trân trân lên trần nhà. Tâm trạng lại tiếp tục trải dài miên man với những kỷ niệm bất chợt ùa đến trong giấc mơ.

Tôi chống tay ngồi dậy nhìn xung quanh. Sơn đang gáy khò khò bên cạnh, giường bên Hòa với Lâm cũng đang vật vã ngủ. Tôi nhoài ra bàn cầm điện thoại xem đồng hồ.

“Cũng đã 3 rưỡi sáng rồi!”

Bất chợt tôi đứng dậy đi tới mở cửa bước ra ngoài phòng. Tôi tiến đến đứng trước cửa phòng nàng, tôi chẳng biết mình đang nghĩ gì nữa. Tôi đưa tay định gõ cửa, nhưng rồi lại buông thõng xuống. Cứ ngập ngừng như vậy. Giờ này chắc nàng đang ngủ say rồi, cả mấy cô kia nữa. Mình quấy rầy họ làm gì nhỉ?

“Giấc mơ ơi, mi đem kỷ niệm quay lại làm gì cơ chứ? Để cho ta lại nhớ và thèm, thèm một nụ cười, thèm một vòng tay, thèm một ánh mắt trìu mến như lúc nãy đưa nàng về đây!! Những ngày qua tưởng như đã đủ cho từng ấy tháng ngày nhớ mong, nhưng sự thật giờ tôi lại bắt đầu quay sang một lý lẽ khác. Tôi còn muốn nhiều hơn thế nữa. Tôi muốn những yêu thương này sẽ mãi ở lại… mãi mãi… Phải chăng đã đến lúc mình cần phải làm một điều gì đó..?”

Tôi xoay người lại, dựa vào tường. Rồi từ từ ngồi bệt xuống hành lang. Hai tay bấu chặt đôi vai.

– Bao giờ cho đến sáng mai…

Thông tin truyện
Tên truyệnMai Ngọc – người con gái tôi yêu
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện người lớn, Truyện Set, Truyện sex có thật, Truyện sex dài tập, Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh, Truyện teen
Ngày cập nhật14-11-2022 21:04:15
Truyện ngẫu nhiên